
BÀI CUỐI CỦA ĐẦU SÁCH 49/50
Trần Xuân An
trời sinh ta có quê gốc Quảng Trị
tỉnh có cầu Hiền Lương gánh hai miền
dầm đôi chân xuống nỗi đau Bến Hải
kê vai gánh, gắng không để chúc nghiêng
sau đỏ – vàng, lâu rồi hai bờ đỏ
“Mùa hè…” gần, sắc cờ thức trong ta *
ta tỉnh giấc, hiểu vì sao nội chiến
đỏ ngoại cường đối địch vàng quốc gia
bốn nghìn năm, thăng trầm nhưng hiển hách
sao quốc kì lại quốc kì Liên Xô?
nhục quốc thể, đánh nhau đến tan nát
cũ và mới, ngoại cường hai Khối vô
vàng chống đỏ – đường đỏ là độc đạo
một độc nhất, đảng trở thành tước hàm
vàng chống đỏ – trói buộc mà không tưởng
chống ngoại xâm trong xương thịt Việt Nam
(trước chào đời, sự thể là thế đó
thuở học trò, ai ai cũng hiểu rồi
nhưng chiến tranh lao nhanh, đỏ đại thắng
triệu lính vàng chiến bại nín im hơi!
thuở nối liền, hiểu đỏ cờ chính thể
vô tổ quốc, vô biên cương: đại đồng *
cờ không tưởng, ba đoá đỏ lại thật *
cờ Giải phóng đảo ngược, ngỡ hừng đông! *
ba đoá đỏ lôi cuốn đời bước tới
“Việt Nam vàng của lòng người hôm nay” *
nhưng Giải phóng cũng cờ Nga xô-viết
nghiệt ngã hơn thực dân cũ, đắng cay!)
cầu Hiền Lương chúi một đầu, thất thế
cầu lịch sử, yên mặt nước, thẳng ngay
còn nghiêng lệch, dĩ nhiên cầu còn hỏng
nối hai miền, thất thế, đoạn sử này!
a ha ha, làm người hoà giải sử
ta viết đi, viết lại, như khôn nguôi
cầu Hiền Lương, hơn bảy năm, vai gánh
cân bằng chăng chỉ ở trong tâm người
vẫn cờ đỏ thì ta công dân đỏ
đỏ ngoại cường nào phải lỗi ta đâu
cờ “Quốc sử Việt Nam” ( — sử có Bác
có cờ đỏ, cờ vàng — ) gánh vác cầu
gánh vác cầu, còn bức tranh chín đoá
có bảy đoá trước một chín bảy lăm
bình sọ người — máu xương vàng, lam, đỏ
trụ dựng tranh, cờ ”Quốc sử”, chân dầm
(cộng cho cân Chiếc-cầu-Chiến-tranh-Lạnh
Kh’Mer đỏ, Trung Quốc đỏ xâm lăng
lật Afghanistan, Liên Xô chiếm
sụp Liên Xô, Đông Âu, cộng thêm chăng?)
thương Bến Hải – Điểm nóng Chiến tranh Lạnh
Khối chống Đỏ, khắp nhân loại, thắng rồi
Nam – Bắc mình, bình sọ nở chín đoá
nội chiến nhưng chống hai Khối, rõ thôi!
cầu Hiền Lương, đúng ra từ Xô-viết…
và trước nữa… Trăm lần từ giã hoài *
ta nghề viết, viết năm mươi đầu sách
vẫn ”cởi trói”, rời cầu, đường rộng dài.
T.X.A.
09:11-11;45, 28-07-2021
…………….
(*) ~ “Mùa hè bên sông” (1997 & 2003), tiểu thuyết của Trần Xuân An. ~ Theo chủ nghĩa Marx-Lenin, lí tưởng cộng sản chủ nghĩa là tiến tới xây dựng xã hội loài người phi giai cấp, phi dân tộc, phi nhà nước, phi đảng phái, phi quốc gia, phi tôn giáo… (vô giai cấp, vô dân tộc, vô chính quyền, vô đảng phái, vô tổ quốc, vô tôn giáo…). Đó là tôn chỉ lí tưởng được công khai tuyên bố, giảng dạy trong nhà trường cho học sinh, sinh viên. L’Internationale (Quốc tế ca). ~ Xem chú thích về bức tranh bình sọ chín đoá ở bài thơ thứ mười, “Đều tay không chân đất, xin hai Việt Nam mình tự vấn”, trong tập thơ này. ~ Thơ Tố Hữu (1973): “Lá cờ nửa đỏ, nửa xanh / Màu đỏ của đất, màu xanh của trời / Ngôi sao, chân lí của đời / Việt Nam, vàng của lòng người hôm nay”: Đỏ đất ở trên, xanh trời ở dưới. Đảo ngược. ~ Giai đoạn lịch sử một trăm một trăm ba mươi ba năm (1858-1989/1991).
https:// www. facebook. com/tranxuanan.writer/posts/2946609948946270/
.

.
Chú thích ảnh:
Cờ nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa xô-viết Liên bang Nga (tức nước Nga xô-viết) trong Liên Xô.
Về lá cờ Mặt trận Giải phóng Miền Nam Việt Nam, tôi ngỡ là “LÁ CỜ HỪNG ĐÔNG TRÊN BIỂN” (xem bài thơ này, bài 7, tập thơ này). Nhưng theo Tố Hữu (“Nước non ngàn dặm”, 1973), màu đỏ đất ở trên màu xanh trời! Như thế là đảo lộn trời đất!
Lá cờ Giải phóng (cờ Mặt trận Giải phóng Miền Nam Việt Nam) chỉ là một phiên bản biến thể của lá cờ Cộng hoà xã hội chủ nghĩa xô-viết Liên bang Nga, nước đứng đầu Liên Xô, thực chất là đế quốc Nga Đỏ.
.

(Quốc kì Cộng hoà xã hội chủ nghĩa xô-viết Ukraina, thuộc Liên Xô: Một biến thể của quốc kì CHXHCN.XV.LB. Nga, thực chất là đế quốc Nga đỏ)
.

.

.

.