Chiếc cầu Ý Hệ (cầu Hiền Lương)

Người bắn nhau nhưng đâu phải bắn nhau, Bắn những ngoại xâm sau lưng nhau đó (TrầnXuânAn)

Archive for Tháng Tư, 2015

NGÀY 30-4 LÀ NGÀY 30-4

Posted by Trần Xuân An trên 29.04.2015

hidden hit counter

 
.

Kỉ niệm lần thứ 40
Ngày 30-4
Bài viết VIỆT NAM, ĐÀ TRƯỢT ĐỎ
VÀ CHỖ NÍU VÀNG
Trần Xuân An
25 – 27-4 HB15 (2015)

Phần 1: https://txawriter.wordpress.com/2015/04/26/txa-viet-nam-da-truot-do-va-cho-niu-vang/
Phần 2: https://txawriter.wordpress.com/2015/04/27/txa-viet-nam-cho-niu-vang/

.
http://www.tranxuanan-writer.net
http://www.txawriter.wordpress.com
http://www.facebook.com/tranxuanan.writer

.

Posted in Chưa phân loại | Thẻ: , , | Leave a Comment »

10-3 âm lịch: GIỖ TỔ HÙNG VƯƠNG

Posted by Trần Xuân An trên 28.04.2015

hidden hit counter

 
.

GIỖ TỔ HÙNG VƯƠNG
Hòa giải dân tộc, hàn gắn vết thương chiến tranh

.
http://www.tranxuanan-writer.net
http://www.txawriter.wordpress.com
http://www.facebook.com/tranxuanan.writer

.

Posted in Chưa phân loại | Thẻ: | Leave a Comment »

Hoà giải dân tộc, 30-4: VIỆT NAM, ĐÀ TRƯỢT ĐỎ & CHỖ NÍU VÀNG (phần 2)

Posted by Trần Xuân An trên 27.04.2015

hidden hit counter

 
.

Hòa giải dân tộc, hàn gắn vết thương chiến tranh:

Kỉ niệm lần thứ 40
Ngày 30-4
VIỆT NAM, ĐÀ TRƯỢT ĐỎ VÀ CHỖ NÍU VÀNG
Trần Xuân An

25 – 27-4 HB15 (2015)
(phần 2)

Xem ảnh chữ lớn hơn — Xin bấm vào đây

2.

Lâu nay, có quá nhiều bài báo, nhiều cuốn sách đủ thể loại viết về Miền Nam theo quan điểm, lập trường của cấp lãnh đạo cao nhất tại Miền Bắc. Gần đây, cũng có một ít bài viết trên mạng toàn cầu thể hiện sự khác biệt, độc lập nhận thức về Miền Nam. Trường hợp thứ nhất, quá giống nhau, sự giống nhau của những chiếc loa tuyên truyền được sản xuất hàng loạt (chưa nói tốt hay xấu). Trường hợp thứ hai, có những cái nhìn riêng, nên khá phong phú, nhưng tựu trung đều cho Miền Nam phồn thịnh hơn, dân chủ hơn, tân tiến hơn và đa dạng hơn.

Có phải như thế không? Có thể đúng. Nhưng đó có phải là vấn đề trung tâm nhất hay không?

Tại sao đã hình tượng hoá tiến trình cách mạng vô sản ở Việt Nam (từ 1920, 1930 đến nay) là “đà trượt đỏ”, lại còn gọi gần 30 năm Quốc gia Việt Nam (1947-1955) – Việt Nam cộng hoà (1955-1975) là “chỗ níu vàng”?

Vàng, bắt đầu từ đâu? Từ lá cờ vàng của triều Nguyễn. Đó là lá cờ mà sau cuộc kinh đô quật khởi và thất thủ tháng 7-1885, bị thực dân Pháp gắn vào một góc của nó lá cờ tam sắc (cờ “tam tài”), rồi vẫn nền vàng cố hữu nhưng không còn góc tam sắc, mà trải dài theo chiều dọc, ở giữa, là quẻ li (trong Kinh Dịch) màu đỏ, dưới thời Bảo Đại – Trần Trọng Kim (3-1945), rồi quẻ càn đỏ, thời thành lập Quốc gia Việt Nam với quốc trưởng Bảo Đại (1947). Đó là cờ nền vàng (căn bản) ba sọc đỏ (có biến đổi). Lá cờ vàng này phấp phới trên đỉnh Đệ nhất cộng hoà Ngô Đình Diệm (1955-1963) cho đến Đệ nhị cộng hoà Nguyễn Văn Thiệu (1967-1975). Nó có truyền thống, bắt nguồn từ các đời chúa Nguyễn, vương triều Nguyễn độc lập và còn độc lập (1558-1802-1885). Về mặt hình thức, nó cũng độc lập, không giống một chút gì cờ Pháp, cờ Nhật, cờ Mỹ.

Khi gọi chế độ chính trị ở Miền Bắc xã hội chủ nghĩa là đỏ, ấy là căn cứ vào màu cờ cộng sản (Khối Cộng sản), nhưng ở dạng Việt Nam (cờ Việt Nam hiện hành). Còn gọi vàng, tức là nói đến chính thể quân chủ lập hiến, tổng thống chế, nói chung là không cộng sản (phi cách mạng vô sản), thuộc Thế giới Tự do (Khối Tư bản). Chính xác hơn, đỏ (với hình tượng ngôi sao năm cánh, búa liềm) là màu biểu tượng của cộng sản toàn cầu, còn vàng chỉ là màu quốc gia Việt Nam, Miền Nam Việt Nam, trong Khối Tự do, vốn đa dạng, tuỳ ý của mỗi nước.

Vàng, xuất phát từ vương triều chính thống Nguyễn. Mặc dù có giai đoạn bị thực dân Pháp xâm chiếm, phải nhượng đất, phải chịu “bảo hộ” bởi Pháp sau đỉnh điểm mâu thuẫn giữa phe chủ chiến yêu nước và thực dân Pháp (1885-1945), rồi bị phát-xít Nhật khống chế (22-9-1940), nhất là sau khi Nhật đảo chính Pháp (09-3-1945, đến khi Nhật đầu hàng Đồng minh, 14-8-1945), vương triều Nguyễn cũng chỉ bị xem như nàng Kiều của Nguyễn Du, tuy phải hoàn toàn làm gái lầu xanh đến 60 năm (1885-1945).

Hẳn đến nay, ai cũng biết Bảo Đại trao ấn tín cho Việt Minh (Việt Minh được sự ủng hộ trực tiếp của Mỹ), thoái vị, kết thúc vương triều phong kiến Nguyễn, trong Cách mạng Tháng 8 năm 1945, chỉ là bất đắc dĩ.

Chính phủ Việt Nam dân chủ cộng hoà do Hồ Chí Minh khai sinh bằng bản “Tuyên ngôn độc lập” tuyệt vời của ông, không có màu sắc đỏ, cộng sản chủ nghĩa kiểu Liên Xô. Bấy giờ, Đảng Cộng sản Đông Dương đã giả vờ giải thể, chỉ còn là một cơ quan nghiên cứu chủ nghĩa Mác (Marx). Mặt trận Việt Minh (Việt Nam độc lập đồng minh hội) không phải đơn thuần, độc nhất cộng sản. Nó ủng hộ Đồng minh, mà Đồng minh ở Việt Nam là Mỹ, một cường quốc mới cùng Liên Xô đánh tan trục phát-xít Đức, Ý, Nhật trên toàn thế giới. Chính điều đó đã tập hợp được toàn thể nhân dân Việt Nam. Nhân sĩ, như cụ Huỳnh Thúc Kháng. Chính đảng quốc gia, ngoại trừ các nhánh Đại Việt đảng bị giải thể, cấm hoạt động, còn lại đều tham chính, như Việt Nam quốc dân đảng (Việt Quốc), Việt Nam cách mệnh đồng minh hội (Việt Cách).

Nhưng hầu như ai cũng đoán biết đó chỉ là sự thoả hiệp tạm thời của Hồ Chí Minh mà thôi. Họ không phải ngây thơ, ấu trĩ đến mức không hiểu bản chất của cộng sản là độc quyền, toàn trị. Cách mạng Tháng Mười Nga 1917, đến thời điểm đó, 1945, đã trải qua 28 năm, và cả thế giới, đặc biệt là giới trí thức, chính giới đều hiểu chủ trương, đường lối, phương pháp cách mạng của cộng sản mác-xít, lê-nin-nít (marxiste – léniniste).

Từ 16-3-1946, Bảo Đại đã thoát sang Hồng Kông. Đầu tháng 7-1946, xảy ra vụ án ở đường Ôn Như Hầu, Hà Nội, thực chất là cuộc tranh chấp quyền lực giữa Cộng sản với Việt Quốc, Việt Cách. Như vậy, đã có sự tan rã, sự thanh trừng trong chính phủ liên hiệp Việt Nam dân chủ cộng hoà mới được khai sinh. Vàng, bộ phận quốc gia chủ nghĩa, phi cộng sản, gồm các chính đảng quốc gia, các tôn giáo, biết rằng không thể hợp tác lâu dài với đỏ, phe cộng sản, với chủ tịch Hồ Chí Minh, vốn chủ trương chuyên chính vô sản. Họ tìm sang Côn Minh, Hồng Kông, để gặp Bảo Đại, vận động thành lập Chính phủ Quốc gia Việt Nam. Một khi Hồ Chí Minh đã kí thoả ước chấp nhận đặt Việt Nam dân chủ cộng hoà vào Khối Liên hiệp Pháp, thì họ, lực lượng quốc gia, cũng thế.

Tháng 12-1946, toàn quốc kháng chiến, vì thực dân Pháp sau mấy tháng theo Anh – Ấn vào giải giới Nhật ở các tỉnh phía Nam vĩ tuyến 16, đã thực sự tái xâm lược Việt Nam. Những người quốc gia vào chiến khu, lại xung đột với Cộng sản, nên trở về thành, tìm đến Quốc gia Việt Nam do Bảo Đại đứng đầu.

Lá cờ vàng với nền vàng tượng trưng cho Phương Nam của các đời chúa Nguyễn rồi cả vương triều Nguyễn nhất thống, thêm quẻ càn (tượng trưng cho Trời) là ba sọc đỏ, đã trở nên “chỗ níu vàng” cho bộ phận chính trị theo khuynh quốc gia, phi cộng sản. Họ chấp nhận đặt Quốc gia Việt Nam vào Khối Liên hiệp Pháp với nền độc lập tương đối, có bị hạn chế và nền thống nhất đất nước cả ba kì Trung – Nam – Bắc, và hi vọng sẽ tranh đấu dần dần cho độc lập dân tộc hoàn toàn. Họ không thể chung vai sát cánh, cùng ý thức hệ với bộ phận cách mạng đỏ, do nhà cộng sản kì cựu Hồ Chí Minh đứng đầu. Mỹ cũng đang và sẽ ủng hộ Quốc gia Việt Nam.

Từ đó, sự phân hoá đỏ – vàng trở nên gay gắt trong tình thế Chiến tranh lạnh (1945-1991) diễn ra trên thế giới. Đỏ, ngả hẳn về phía Liên Xô, Đông Âu, và đến năm 1949, đồng thời ngả về Trung Quốc đỏ. Mao Trạch Đông (từ nội chiến cách mạng, rồi liên minh quốc – cộng chống Nhật, đến đuổi hẳn Trung Hoa quốc dân đảng ra đảo Đài Loan) đã thành lập Nước Cộng hoà nhân dân Trung Hoa đỏ, vào năm 1949 ấy. Vàng, ngả hẳn về phía Pháp và Mỹ, khi biết rõ Mỹ là nguồn ủng hộ chính. Mỹ đã viện trợ cho Quốc gia Việt Nam của Bảo Đại, thông qua Pháp. Quân đội Quốc gia Việt Nam được thành lập từ đó, với mục đích chống cộng, bảo vệ nước Việt Nam thoát khỏi “quốc hoạ cộng sản”, nói theo ngôn từ của phe vàng.

Tuy nhiên, đến tháng 7-1954, chính phe cộng sản do Hồ Chí Minh đứng đầu, với sự viện trợ, huấn luyện, cố vấn của Liên Xô, Trung Quốc, mới là lực lượng hoàn toàn đánh bại thực dân Pháp, cho dù Pháp nhận viện trợ của Mỹ (đến 80% chiến phí).

20-7-1954, Hiệp định Giơ-ne-vơ (Genève) được kí kết, chia đôi hai miền Nam – Bắc, ranh giới tạm thời là Vĩ tuyến 17. Bản đồ Việt Nam từ đó bị tô hai màu rõ rệt: Bắc đỏ – Nam vàng.

Mặc dù Trung Quốc, Liên Xô đều thoả thuận với Pháp và các cường quốc khác để lấy Vĩ tuyến 17 làm giới tuyến, nhưng Mỹ và Quốc gia Việt Nam vẫn không kí tên. Điều đó sẽ được thể hiện thành thực tế là Mỹ cùng Ngô Đình Diệm (07-7-1954, thủ tướng, đại diện Thiên Chúa giáo, dưới trướng quốc trưởng Bảo Đại) quyết chia cắt lâu dài nước ta, quyết không chấp nhận Tổng tuyển cử.

Trong hai năm 1955-1956, Pháp hoàn toàn rút quân khỏi hai miền Nam, Bắc, không còn dính líu gì đến nước ta nữa.

Trong quãng thời gian đó, 26-10-1955, Ngô Đình Diệm, được sự ủng hộ của Mỹ, nhất là Vatican, đã trở thành tổng thống, mở đầu nền Đệ nhất Cộng hoà tại Miền Nam Việt Nam, với quốc hiệu là Việt Nam cộng hoà. Quân đội Quốc gia Việt Nam của Bảo Đại cũng đã được đồng hoá thành Quân đội Việt Nam cộng hoà.

Lá cờ nền vàng (Phương Nam, triều Nguyễn) với ba sọc đỏ (quẻ càn: Trời) vẫn là quốc kì. Quốc ca vẫn là bài hát chống Pháp, Nhật của nhạc sĩ Lưu Hữu Phước (1939), vốn không có nội dung cộng sản, xã hội chủ nghĩa.

Từ đó cho đến 30-4-1975, suốt 21 năm, trải qua giai đoạn Đệ nhất Cộng hoà (1955-1963), thời biến động (1963-1967, nhiều chính phủ thay nhau) và giai đoạn Đệ nhị Cộng hoà (1967-1975, Nguyễn Văn Thiệu), Miền Nam như một quốc gia riêng biệt, tương tự như Tây Đức, Nam Hàn (Hàn quốc), Đài Loan, được nhiều nước trên thế giới công nhận, thiết lập quan hệ ngoại giao, và đưa quân đội sang tham chiến bảo vệ.

Vàng, chỗ níu của bộ phận cách mạng quốc gia, của bộ phân nhân dân không thể sống dưới chế độ đỏ, vô thần, vô sản hoá (nguyên gốc là “tam vô”), độc tài, đảng trị, lệ thuộc “quan thầy Nga Sô, Trung Cộng” (nói theo ngôn ngữ vàng), là như thế. Nói cách khác, vàng, không gì khác hơn là chính thể vàng (chế độ chính trị – kinh tế tự do, tư bản chủ nghĩa). Chính thể phi cộng sản, phi đỏ (dĩ nhiên là tư bản chủ nghĩa), là tất cả, chứ không phải cá nhân quốc trưởng hay vua, tổng thống này hay tổng thống khác.

Ở thế bắt buộc, cũng như tại Miền Bắc xã hội chủ nghĩa, đấu tố giai cấp (tước đoạt tài sản tư sản, địa chủ…), thanh trừng, tiêu diệt Quốc dân đảng và các thành phần không thân thiện với chế độ đỏ, thì tại Miền Nam, là đánh bại và thu phục các lực lượng Hoà Hảo, Bình Xuyên, Cao Đài vốn chủ trương ủng hộ Bảo Đại, đồng thời tố cộng, diệt cộng sản “nằm vùng”, lẫn lộn vào dân cư để kích động bạo loạn. Máu đổ ở cả hai miền, trong đó hầu hết là những người yêu nước khác chính kiến, và những dân oan vô tội…

Từ 1956, Lê Duẩn đã bắt đầu viết “Đề cương cách mạng Miền Nam”, chủ trương phát động chiến tranh bằng bạo lực cách mạng, kết hợp với đấu tranh chính trị. Nghị quyết 15 (tháng Giêng 1959) của Đảng Lao động Việt Nam (Đảng Cộng sản Việt Nam) đã ban hành, chính thức đưa quân Bắc đỏ vào Nam, tiến hành chiến tranh.

Sau 21 năm chiến tranh, cả hai miền Nam – Bắc Việt Nam mới được nối liền vào Ngày 30-4-1975, dưới ngọn cờ đỏ, gây ra một cuộc trốn chạy, di dân bằng cách vượt biên, vượt biển lớn nhất trong lịch sử dân tộc và chắc hẳn cả lịch sử nhân loại…

Bốn mươi năm qua, sách, báo, đài, giáo dục không ngớt bôi nhọ, sỉ nhục Việt Nam cộng hoà…

Dù sao thì lịch sử cũng là chuyện đã rồi.

Đảng Cộng sản Việt Nam đã có công đánh đuổi thực dân Pháp. Đó là công lao thực sự, cho dù còn có người đòi hỏi phải cộng thêm vào công lao ấy cái tội ác là đã theo cộng sản, rước cộng sản vào đất nước Việt Nam. Dẫu vậy, với công lao to lớn đó, Đảng Cộng sản Việt Nam hiện nay vẫn còn xứng đáng để lãnh đạo dân tộc Việt Nam. Tuy thế, nếu thật tâm nhận thức rõ, chủ nghĩa xã hội là ảo vọng, không thể thực hiện trong xã hội loài người, cụ thể là trong xã hội Việt Nam, thì nên tỉnh táo và dũng cảm tuyên bố tự giải phóng khỏi “vòng kim cô” đỏ ấy, để dân tộc ta được hưởng tự do, dân chủ, và lấy tự do, dân chủ làm động lực phát triển đất nước, như hầu hết các nước trên thế giới hiện nay, kể cả Nga và các nước Đông Âu khác (các cựu đảng viên cộng sản vẫn lãnh đạo).

T.X.A.
25 – 27-4 HB15 (2015)

Ghi chú:
Bài “Việt Nam, chỗ níu vàng” này có thể xem như phần 2 của bài: “Việt Nam, đà trượt đỏ” (phần 1). Cả hai bài gộp lại theo thứ tự, có nhan đề chung là “Việt Nam, đà trượt đỏ và chỗ níu vàng”.

Đã đăng ở Facebook:
https://www.facebook.com/notes/tran-xuan-an/phan-2-viet-nam-da-truot-do-va-cho-niu-vang-bai-viet-cua-tran-xuan-an/1569875399953072?pnref=story

.
.
http://www.tranxuanan-writer.net
http://www.txawriter.wordpress.com
http://www.facebook.com/tranxuanan.writer
.

Posted in Chưa phân loại | Thẻ: , , , | 2 Comments »

Hòa giải dân tộc, 30-4: VIỆT NAM, ĐÀ TRƯỢT ĐỎ VÀ CHỖ NÍU VÀNG (phần 1)

Posted by Trần Xuân An trên 26.04.2015

hidden hit counter

 
.

Hòa giải dân tộc, hàn gắn vết thương chiến tranh:

Kỉ niệm lần thứ 40
Ngày 30-4

VIỆT NAM, ĐÀ TRƯỢT ĐỎ VÀ CHỖ NÍU VÀNG
Trần Xuân An

25-04 HB15 (2015)

“Một sự kiện liên quan đến chiến tranh khi nhắc lại, có hàng triệu người vui, mà cũng có hàng triệu người buồn”, câu nói của cố thủ tướng Võ Văn Kiệt cách đây khoảng mười năm, nhanh chóng lan truyền và thấm sâu, đồng thời giải tỏa uẩn ức lịch sử cho hàng chục triệu người Việt Nam. Trước đó, người ta biết hễ đến Ngày 30-4 là chỉ được nói lên niềm vui mà thôi, còn nỗi đau, nỗi buồn mang màu sắc có thật là “nội chiến đỏ – vàng” lại phải tự dìm xuống, lảng tránh đi. Ông Võ Văn Kiệt đã “cởi trói” giúp toàn dân tộc.

Đỏ, hàng triệu người vui. Đó là sự thật. Nhưng liệu từ sau ngày 30-4-1975 khoảng vài ba năm, niềm vui đỏ có còn trọn vẹn không? Trập trùng khó khăn, do các chủ trương nóng vội, nghiệt ngã. Và Trung Quốc đã lộ rõ bộ mặt bành trướng. Rồi tiếp theo đó, giữa những năm 80 đến đầu thập niên 90/XX, Đông Âu và Liên Xô sụp đổ. Đỏ, như một giấc mộng vỡ. Sự thể khiến chúng ta lại trăn trở, suy tư.

1.

Đà trượt đỏ? Tại sao không gọi là đà tiến đỏ?

Khởi đầu là Nguyễn Tất Thành đi tìm đường cứu nước, vào năm 1911. Đến Pháp, anh cũng đã từng xin vào học ở trường đào tạo quan chức thuộc địa của Pháp, nhưng bị từ chối. Dù vậy, việc xin vào học đó chứng tỏ, Nguyễn Tất Thành vẫn chỉ là người cải lương chủ nghĩa. Nhưng 9 năm sau, khi Lê-nin (Lénine) công bố “Luận cương về vấn đề dân tộc và vấn đề thuộc địa” vào năm 1920, Nguyễn Ái Quốc (Nguyễn Tất Thành) mới khởi đầu con đường cách mạng đỏ của mình. Đà tiến cách mạng đỏ Việt Nam khởi đầu từ đó, nếu không kể đến anh lính thợ Tôn Đức Thắng phất cờ đỏ ở Hắc Hải trước đó 1 năm với ý thức giai cấp công nhân, chứ chưa phải là ý thức giải phóng dân tộc (vì từ Cách mạng Tháng Mười Nga, 1917, đến 1919, Lê-nin chưa nói gì đến vấn đề này, vấn đề mà Mác [Marx], Ăng-ghen [Engels], lẫn Lê-nin và cả Sta-lin [Staline] đều xem là thứ yếu!).

Quả thật, thuở đó, không có một nước nào, chính đảng nào ủng hộ phong trào giải phóng dân tộc. Dù muốn dù không, Nguyễn Ái Quốc cũng không tìm ra chỗ dựa nào ngoài Liên Xô.

Nhiều tư liệu còn cho thấy Nguyễn Ái Quốc không quan tâm nhiều đến đấu tranh giai cấp, vốn là vấn đề chủ yếu của Lê-nin và của cả chế độ cộng sản ở Liên Xô, cũng như của Quốc tế Cộng sản III, một tổ chức mà thực chất là của chính Liên Xô. Nguyễn Ái Quốc bị bỏ rơi suốt gần mười năm, không được phân công công tác và trả lương, phụ cấp. Ông bị Liên Xô xem là thuộc loại dân tộc chủ nghĩa (nationaliste).

Cách mạng Tháng Tám với “Tuyên ngôn độc lập” do Hồ Chí Minh (Nguyễn Ái Quốc) đọc tại Quảng trường Ba Đình, cho thấy ông thuộc khuynh hướng cách mạng quốc gia, phi vô sản. Có thể do tư tưởng chính của ông và cũng một phần quan trọng là do sự ủng hộ của Mỹ — lúc bấy giờ Mỹ, là lực lượng quan trọng nhất nhì trong phe Đồng minh, đang có mặt tại Việt Nam, đánh phát-xít Nhật và buộc được Nhật đầu hàng trên toàn châu Á.

Nhưng Mỹ nhanh chóng nhận ra Hồ Chí Minh là nhà cách mạng đỏ kì cựu, có thâm niên theo chủ nghĩa cộng sản. Mỹ bỏ rơi Hồ Chí Minh, không trả lời nhiều thư Hồ Chí Minh kêu gọi sự ủng hộ tiếp tục của Mỹ để có thể kháng chiến chống thực dân Pháp, bấy giờ chúng đang tái xâm lược Việt Nam.

Mỹ, đến lúc này, những năm cuối thập niên 40/XX, lại rơi vào sự sai lầm nghiêm trọng. Đó là việc Mỹ xem việc lợi dụng thực dân Pháp để chống làn sóng đỏ cộng sản ở Đông Dương và cả Đông Nam Á là thuận lợi nhất cho Khối Tự do (tư bản). Mỹ thỏa hiệp với thực dân cũ là Pháp, khi Mao Trạch Đông đã chiếm được toàn bộ lục địa Trung Hoa, thành lập thêm một nước cộng sản khổng lồ. Năm ấy, 1949, Mỹ bắt đầu viện trợ cho Bảo Đại (quốc trưởng, đứng đầu Quốc gia Việt Nam), thông qua Pháp.

Như vậy, không còn con đường nào khác, Hồ Chí Minh phải tiếp tục đi theo con đường đỏ, cộng sản chủ nghĩa, nhận viện trợ của Sta-lin và Mao, lệ thuộc hai lãnh tụ đỏ này. Và Mao được Sta-lin phân công phụ trách công việc đỏ hóa cả châu Á, đặc biệt là Đông Nam Á, trong đó có Đông Dương (Việt, Miên, Lào).

Hai văn kiện được trích dưới đây là những dẫn chứng không thể bác bỏ:

“Đảng Lao động Việt Nam lấy chủ nghĩa Mác – Ǎngghen – Lênin – Xtalin và tư tưởng Mao Trạch Đông kết hợp với thực tiễn cách mạng Việt Nam làm nền tảng tư tưởng và kim chỉ nam cho mọi hành động của Đảng”.

(trích “Điều lệ Đảng Lao động Việt Nam”, Đại hội Đảng lần II, 1951).

“Cuốn sách ‘Sơ lược lịch sử Trung Quốc hiện đại’, xuất bản năm 1954 ở Bắc Kinh, có bản đồ vẽ lãnh thổ Trung Quốc bao gồm cả nhiều nước chung quanh, kể cả ở Đông nam châu Á và vùng Biển Đông.

Ý đồ bành trướng của những người lãnh đạo Trung Quốc đặc biệt lộ rõ ở câu nói của chủ tịch Mao Trạch Đông trong cuộc hội đàm với đại biểu Đảng Lao động Việt Nam ở Vũ Hán năm 1963:

“Tôi sẽ làm chủ tịch của 500 triệu bần nông đưa quân xuống Đông nam châu Á”.

Cũng trong dịp này, chủ tịch Mao Trạch Đông so sánh nước Thái Lan với tỉnh Tứ Xuyên của Trung Quốc, về diện tích thì tương đương nhưng về số dân thì tỉnh Tứ Xuyên đông gấp đôi, và nói rằng Trung Quốc cần đưa người xuống Thái Lan để ở; đối với nước Lào đất rộng người thưa, chủ tịch Mao Trạch Đông cũng cho rằng Trung Quốc cần đưa người xuống Lào để ở.

Chủ tịch Mao Trạch Đông còn khẳng định trong cuộc họp của Bộ Chính trị ban chấp hành trung ương Đảng cộng sản Trung Quốc, tháng 8 năm 1965:

“Chúng ta phải giành cho được Đông nam châu Á, bao gồm cả Miền Nam Việt Nam, Thái Lan, Miến Điện, Malayxia và Singapo… Một vùng như Đông nam châu Á rất giàu, ở đấy có nhiều khoáng sản… xứng đáng với sự tốn kém cần thiết để chiếm lấy… Sau khi giành được Đông nam châu Á, chúng ta có thể tăng cường được sức mạnh của chúng ta ở vùng này, lúc đó chúng ta sẽ có sức mạnh đương đầu với khối Liên Xô – Đông Âu, gió Đông sẽ thổi bạt gió Tây…”.”. (*)

(trích “Sự thật về quan hệ Việt Nam – Trung Quốc trong 30 năm qua”, Nhà xuất bản Sự Thật, 1979).

Như vậy, đến thời điểm đầu thập niên 50/XX này, và sau đó, có thể tính đến 1965, đà trượt đỏ đã hiện rõ.

Nhưng khoan vội, hãy quay lại với thời điểm 1954.

Năm ấy, với chiến thắng vang dội Điện Biên Phủ (có sự huấn luyện, cố vấn và viện trợ vũ khí, khí tài của Liên Xô, Trung Quốc), hiệp định Giơ-ne-vơ (Genève) được kí kết.

Cũng không còn con đường nào khác hơn là phải xây dựng chủ nghĩa xã hội ở Miền Bắc Việt Nam. Do đó, công đoạn đấu tố giai cấp (tước đoạt tài sản tư sản, địa chủ…) và tiêu diệt các chính đảng quốc gia như Quốc dân đảng đã diễn ra với sự cố vấn của Trung Quốc. Cán bộ cố vấn Trung Quốc có mặt ở từng đơn vị, từng địa phương thôn, xã.

Kế tiếp, để bảo vệ Miền Bắc xã hội chủ nghĩa, Hồ Chí Minh và Lê Duẩn đã phát động chiến tranh tại Miền Nam Việt Nam, bên kia Vĩ tuyến 17. Đó cũng chính là chủ trương của Liên Xô, đặc biệt là của Trung Quốc: đỏ hóa Đông Dương và cả Đông Nam Á, đồng thời ghìm Mỹ, buộc Mỹ càng sa lầy tại Việt Nam càng tốt cho họ và cho Khối Cộng sản.

Dĩ nhiên, Hồ Chí Minh và Lê Duẩn đã nắm chắc quan điểm: để phòng ngừa chiến tranh, để chấm dứt chiến tranh, tốt nhất là phải bằng bạo lực chiến tranh, và, “chính quyền từ họng súng”.

Sau 21 năm, từ 1954 đến 1975, đất nước Việt Nam cả hai miền đã được thống nhất, dưới ngọn cờ đỏ.

Từ đó, không còn con đường nào khác, là vẫn duy trì ngọn cờ chủ nghĩa xã hội, mặc dù Trung Quốc đã lộ rõ bản chất bành trướng từ 1956, 1974 ở Hoàng Sa, 1975 ở biên giới Tây Nam, ở Campuchia, 1979 ở biên giới phía Bắc, 1988 ở Gạc Ma và các đá, bãi khác tại Trường Sa, và, 1991, chỗ dựa quan trọng nhất là Liên Xô cũng đã sụp đổ.

Khi gọi là đà trượt đỏ, hậu thế chúng ta phải thấy rõ là trước 1920, không có nước mạnh nào, chính đảng ngoại quốc có thực lực nào ủng hộ Việt Nam chúng ta, để có thể đánh đuổi thực dân Pháp, giành lại độc lập cho dân tộc. Từ 1920, chỉ có Liên Xô, và sau Liên Xô, là cả khối cộng sản ủng hộ, dĩ nhiên với điều kiện phải lệ thuộc vào Liên Xô, phải đi theo con đường đỏ, con đường Cách mạng Tháng Mười Nga. Trong đó, về địa chính trị, Trung Quốc là nước gần kề, được sự ủy nhiệm của Liên Xô, và Đảng Cộng sản Việt Nam trực tiếp phụ thuộc Trung Quốc.

Mỹ có ủng hộ Cách mạng Tháng Tám 1945, nhưng sau đó Mỹ đã xem việc chống cộng sản là quan trọng hơn việc ủng hộ phong trào giành độc lập dân tộc.

Với quan điểm bạo lực cách mạng là tiên quyết, “lấy công làm thủ”, và tương kế tựu kế theo tham vọng bành trướng và bá quyền Liên Xô – Trung Quốc, Hồ Chí Minh và Lê Duẩn ở Hà Nội không thể không lao theo đà tiến đỏ (hay đà trượt đỏ). Vả lại, thống nhất đất nước vốn là nguyện vọng có tính truyền thống nghìn đời của dân tộc Việt Nam (mặc dù thực chất toàn dân không thích đỏ cũng không thích vàng). Do đó, tình thế đã hội đủ điều kiện thuận lợi cho Hà Nội phát động chiến tranh vào Miền Nam nước ta.

Đà tiến đỏ hay đà trượt đỏ, như vậy, là từ 1920 cho đến nay, 2015.

Một bộ phận rất lớn trong dân tộc ta thuộc khuynh hướng chính trị vàng (vì không đỏ), nhất là những ai thuộc Miền Nam Việt Nam trong giai đoạn chia cắt Nam – Bắc (1954-1975), xin cảm thông cho bộ phận đỏ như thế.

Nhưng đỏ có thấu hiểu vàng không? Thấu hiểu như thế nào?

T.X.A.

(*) Mặc dù có sự rạn nứt, thậm chí thù địch, giao tranh giữa Liên Xô và Trung Quốc, nhưng cả hai đều viện trợ cho Bắc Việt Nam chống Việt Nam cộng hoà và chống Mỹ; đường tiếp tế từ Liên Xô ngang qua Trung Quốc không bị gián đoạn. Bài viết này không đề cập đến vấn đề đó, nhưng vẫn được trích dẫn như trên để thấy rõ tư tưởng Mao Trạch Đông, Staline…

(còn tiếp)

XIN XEM TIẾP PHẦN 2:
https://txawriter.wordpress.com/2015/04/27/txa-viet-nam-cho-niu-vang/

https://www.facebook.com/photo.php?fbid=1568942480046364&set=a.1398271570446790.1073741831.100007918808885&type=1&theater

.

https://txawriter.files.wordpress.com/2015/05/2-trang-16-17-su-that-quan-he-vn-tq_nxb-su-that-ha-noi-1979.jpg

https://txawriter.files.wordpress.com/2015/05/2-trang-18-19-su-that-quan-he-vn-tq_nxb-su-that-ha-noi-1979.jpg

.

Đã đăng ở Facebook:
https://www.facebook.com/notes/1568973653376580/?pnref=story

Xem ảnh chữ lớn hơn — Xin bấm vào đây

.
.
http://www.tranxuanan-writer.net
http://www.txawriter.wordpress.com
http://www.facebook.com/tranxuanan.writer
.

Posted in Chưa phân loại | Thẻ: , , , | 1 Comment »

Hoà giải dân tộc: CÀ PHÊ VÀ PARACETAMOL 30-4 (thơ T.X.A.)

Posted by Trần Xuân An trên 19.04.2015

hidden hit counter

 
.

Hòa giải dân tộc,
hàn gắn vết thương chiến tranh:

CÀ PHÊ & PARACETAMOL 30-4
Trần Xuân An

ngụy đỏ, ngụy vàng đều là ngụy cả
thắng làm quan, thua là giặc, xưa nay
cũng đều ngửa hai tay xin vũ khí
ai thua, càng nhẹ tội với dân này

cựu ngụy vàng lại biết cười ha hả
ta hết ngụy rồi, đã bốn mươi năm!
bốn mươi năm qua, đỏ còn ngụy đỏ
dẫu Liên Xô ném cờ đỏ bụi lầm

mẹ kính yêu buồn hai con vàng – đỏ
mấy thứ ngoại xâm, còn một đỏ Tàu
hai đứa Việt Nam thôi vàng thôi đỏ
để núi sông lành, biển đảo thôi đau.

T.X.A.
19-04 HB15 (2015)

Xin xem thêm ở Facebook:
https://www.facebook.com/notes/tran-xuan-an/ca-phe-va-paracetamol-30-4-tho-tran-xuan-an/1566398853634060?pnref=story

Xem ảnh chữ lớn hơn — Xin bấm vào đây

.

Bàn luận của các thành viên FB dưới bài thơ CÀ PHÊ & PARACETAMOL 30-4 của Trần Xuân An
trên Facebook, 19-4 – 21-4-2015:

Thanhchan Nguyen, Dũng Phạm Tấn, Thang Pham Hong và 54 người khác thích điều này.

Huong Tranngoc Hay à nha
19 Tháng 4 lúc 12:20 · Thích

Huyền Trang Ngô hay quá Thầy!
19 Tháng 4 lúc 12:21 · Thích

Trần Xuân An Cảm ơn anh Huong Tranngoc và em Huyền Trang Ngô đã đọc và đồng cảm
19 Tháng 4 lúc 12:25 · Thích · 1

Dao Phan Hay quá anh Trần Xuân An ơi!
19 Tháng 4 lúc 12:27 · Bỏ thích · 1

Nguyễn Phú Yên Ngoại xâm đâu đã tan rồi, còn ngay trước mặt đó, bạn ơi!
19 Tháng 4 lúc 12:29 · Thích

Dao Phan Vừa rồi em ra Đông Hà 10 ngày; lý do, kiếm tiền trả nợ. Có tham dự đêm nhớ Trịnh Công Sơn tại Công Viên Cây Dầu thành phố Đông Hà; dễ thương lắm anh cái chất Quảng Trị.
19 Tháng 4 lúc 12:35 · Đã chỉnh sửa · Bỏ thích · 1

Trần Xuân An Vâng, anh Nguyễn Phú Yên, ý đó ở khổ thứ 3
19 Tháng 4 lúc 12:32 · Thích

Dao Phan Em có ghi hình cả nhưng tải để anh xem thì em lại u mê chuyện ấy.
19 Tháng 4 lúc 12:34 · Bỏ thích · 1

Lanhx Tran Còn giac lạ!
19 Tháng 4 lúc 12:39 · Bỏ thích · 1

Nguyễn Hoàng Anh Thư cho em hỏi: anh viết: “ngoại xâm tan rồi” – vậy theo anh Trần Xuân An là tan năm nào?
19 Tháng 4 lúc 12:48 · Bỏ thích · 1

Dao Phan Nè,N.H.A.T. hơi háo thắng đó nghe. Tất nhiên, Khổng viết” Hậu sanh khả úy”, Nhưng, hậu sanh có cả một đống Hậụ sanh. ” Ăn cơm Chúa, múa tối ngày”. Cẩn thận tí nữa. Có gan thì làm như Bá Di, Thúc Tề….
19 Tháng 4 lúc 12:56 · Đã chỉnh sửa · Thích

Nguyễn Hoàng Anh Thư vậy đây là cái gì ?

http://kienthuc.net.vn/…/hinh-anh-trung-quoc-mo-rong…

Hình ảnh Trung Quốc mở rộng “cướp” đất trái phép ở Hoàng Sa
(Kiến Thức) – Trung Quốc không chỉ tiến hành cải tạo đất phi pháp ở Trường…
KIENTHUC.NET.VN|BỞI HTTP://KIENTHUC.NET.VN/
19 Tháng 4 lúc 13:26 · Thích · Xóa xem trước

Lephuocsinh Lephuocsinh Tuyệt,”Tình Tự Ca”-40 năm sau Cuộc Chiến!
19 Tháng 4 lúc 15:14 · Thích

Trần Xuân An Xin gửi anh Nguyễn Phú Yên, bạn Nguyễn Hoàng Anh Thư … Cảm ơn sự góp ý. Trần Xuân An đã tự chỉnh sửa lại ở câu thứ hai của khổ 3 (khổ cuối), để rõ ý hơn. Trân trọng & quý mến.
19 Tháng 4 lúc 15:21 · Thích

Trần Xuân An
Ảnh của Trần Xuân An.
19 Tháng 4 lúc 15:53 · Thích

Fafnir JY tinh tao – giam dau – ha nhiet
19 Tháng 4 lúc 16:05 · Thích

Trần Quang Thắng làm quan, thua nói vặt. Không đủ trình độ làm giặc thì nói vặt thôi
19 Tháng 4 lúc 16:56

Trần Xuân An Xin anh Trần Quang đừng nói khiêu khích. Xin mời anh đọc bài thơ trên 100 lần. Một trăm lần đọc cũng tương đương với món quà tôi gửi tặng anh là một ki lô cà phê và vài chục viên paracetamol, để mong anh tỉnh táo, giảm đau, hạ nhiệt. Nhưng dẫu sao thì sự bình tâm, sáng suốt tự thân vẫn tốt hơn. —— Có điều này thú vị đây: Uống thuốc paracetamol quá liều lượng sẽ làm hại gan đó anh. Uống cà phê quá liều lượng cũng căng thẳng, mất ngủ… Nhưng đọc thơ “Cà phê và paracetamol” của Trần Xuân An đến một ngàn, một vạn lần vẫn tốt, không hề có tác dụng phụ hại gan, mất ngủ. Như vậy THƠ CA không phải là nói vặt đâu anh! ĐÙA VỚI ANH MỘT CHÚT, xin anh bôn-sê-vích (bolsevik) Trần Quang bỏ qua cho
19 Tháng 4 lúc 18:03 · Thích

Trần Xuân An “… Triệu người vui lại có triệu người buồn” (Cựu thủ tướng V.V. Kiệt). Đến như ông cố vấn Bộ chính trị mà còn nói thế, vậy mà anh Trần Quang (cán bộ cấp tỉnh?) lại “gắt gao”! Quá đáng, phải không bạn Nguyễn Hoàng Anh Thư ? Cảm ơn anh Nguyễn Hoàng Anh Thư nghe
19 Tháng 4 lúc 18:08 · Thích · 1

Trần Xuân An http://phatgiao.org.vn/…/20130107/nghethuatchaptay.jpg
Ảnh của Trần Xuân An.
19 Tháng 4 lúc 22:54 · Đã chỉnh sửa · Thích

Trần Xuân An Câu thơ của tôi nguyên văn (ở cả hai bản được làm thành hình ảnh) là thế này: “thắng làm quan, thua LÀ giặc, xưa nay”. Xin nhấn mạnh bằng cách viết hoa chữ LÀ, chứ không phải LÀM (“thua, LÀM giặc”). Kẻ thua bị gọi LÀ giặc, hay phải mang thân phận không được bình đẳng, do bị quy LÀ giặc. Trong ngữ cảnh này, càng phải hiểu: Thua, nên LÀ giặc bị tập trung cải tạo, bị mất quyền công dân, bị quản chế tại địa phương, thuộc loại “bó tay – cơm”.
19 Tháng 4 lúc 19:51 · Thích · 3

Trần Xuân An Cảm ơn cô bạn Nguyễn Hoàng Anh Thư ( Nguyễn Hoàng Anh Thư )
19 Tháng 4 lúc 19:53 · Thích

Trần Kiêm Đoàn Tuyệt! Không dám làm giặc thì nói vặt đỡ buồn…!
Hôm qua lúc 3:50 · Thích · 1

Dạ Trường Hàn Quang “Trên cả tuyệt vời!” Cảm ơn Trần Xuân An!…
Hôm qua lúc 6:22 · Thích

QuangTam Tran · Bạn bè với Triều Dương Xuân Triều
Tôi cũng đồng ý với anh Đoàn, và cám ơn anh An đã NÓI HỘ LÒNG TÔI. Câu nói này đã như ca dao hay vè gì đó rồi , LÀM hay LÀ gì theo tôi thì cũng đều thế thôi, không phải cứ đao kiếm, súng đạn mới là giặc mà vũ khí của mỗi người có khác nhau tuỳ trường hợp và sở trường của mình. Cám ơn các anh, những chiến sĩ và ngòi bút vẫn nhọn sắc , không bị cong vì áp lực bạo quyền. Chữ nghĩa sẽ thành lời nói như thơ thành nhạc vang xa tới tận tai mọi người, nếu ai không có tiện theo dõi báo chí…Tôi cũng vậy, vì không thuận tiện vào mạng thường xuyên để coi thời sự. Lâu lâu vào được, xem được, gặp được nên mừng lắm. Bệnh tật , không muốn chen vào công chuyện hay chuyện công nữa để vui hưởng những tháng ngày còn lại…Nhưng khổ nỗi lỡ xem rồi thì dù có kém cỏi cũng xin có vài chữ góp với …,dù đã bị ai đó thương yêu hay ghét bỏ gì gì đã xoá mất. Hôm nay , nhân tiện cũng xin cám ơn tất cả mọi người…
Hôm qua lúc 6:43 · Thích

Trần Xuân An https://www.facebook.com/photo.php?fbid=1565941547013124&set=a.1398271570446790.1073741831.100007918808885&type=1&theater
Ảnh của Trần Xuân An.
Trần Xuân An
THỬ BÀN VỀ CHỮ NGỤY
Trần Xuân An

1) Xét về phương diện vật chất:
Một nước hay một lực lượng ngửa tay nhận vũ khí, khí tài và các nhu yếu phẩm của cường quốc, t…
Xem thêm
Hôm qua lúc 8:06 · Thích · Xóa xem trước

Trần Xuân An Nói như vậy, xin hiểu là: Nếu cứ gọi NGỤY, thì phải gọi cả NGỤY ĐỎ lẫn NGỤY VÀNG, mới thật công bằng. Nếu không thế, thì chỉ gọi là Việt Nam dân chủ cộng hòa (viết tắt: VNDCCH.) và Quốc gia Việt Nam (QGVN.) – Việt Nam cộng hòa (VNCH.), cho khách quan, lịch sự.
Hôm qua lúc 14:10 · Thích · 1

Trần Quang Khoa LÂY , bệnh viện cũng đổi thành Khoa Y học nhiệt đới rồi kia mà. Sao anh cứ phân biệt, gây mất đoàn kết dân tộc. Thôi nhe. Nói trật lất.
Hôm qua lúc 14:23

Trần Xuân An Anh Trần Quang cứ xem trên báo, đài, sách và nhất là trên mạng toàn cầu (internet) và xem lại chính những gì anh viết. Tôi luôn chủ trương đoàn kết dân tộc trên tinh thần hòa giải dân tộc với lập trường dân tộc Việt Nam, không ĐỎ cũng không VÀNG. Nếu cứ đỏ, cứ vàng thì cãi nhau đến nghìn năm sau vẫn chưa hết cãi. —- Tôi phải khẳng định như thế, kẻo ai đó bảo tôi chia rẽ dân tộc thì … vớ vẩn quá.
Hôm qua lúc 14:36 · Thích

Lanhx Tran Thang làm dong chí ta, thua làm dong chí dich!
Hôm qua lúc 14:38 · Thích

Trần Xuân An Nhan đề của bài thơ này là “Cà phê và Paracetamol”, thưa các anh quý mến!
Hôm qua lúc 14:42 · Thích

Trần Quang Anh TXA, tôi từng ngưởng mộ! Anh chịu khó đọc điều nầy (dù có chối bỏ thế nào nó vẫn là sự thật. Tôi không là Bosevic mà là người dân Việt Nam) như tôi đã đọc THO – VĂN TXA để đối chiếu với điều TXA kí thác vào THƠ Chiều ngày 25-8-1945, Bảo Đại đọc Tuyên ngôn Thoái vị trước hàng vạn nhân dân Huế và sau đó trao ấn tín, Quốc bảo của hoàng triều cho ông Trần Huy Liệu. Trong bản Tuyên ngôn Thoái vị, Bảo Đại có câu nói nổi tiếng:”Trẫm muốn được làm Dân một nước tự do, hơn làm Vua một nước bị trị” và vị cựu hoàng vui vẻ nhận lời làm cố vấn cho Chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Nhân dân Huế, nhân dân cả nước đều biết và cũng tin những lời từ tâm gan của một Hoàng đế! Ai ngờ, đó lại là lời nói không thật của một bị trị Quân.
Năm 1947, với tư cách là cố vấn, tháp tùng đòan công tác của chính phủ VNDCCH đi công cán tại Trung quốc, Bảo Đại không về nước cùng đòan mà trốn ở lại Hồng Công. Ở đây, Bảo Đại được cựu trùm mật thám Pháp ở Đông Dương là Cousseau bảo lãnh đưa về Việt Nam trong vùng Pháp chiểm đóng phong cho Bảo đại làm Quốc trưởng cái gọi là chính phủ Quốc gia Việt Nam do Pháp lập ra để làm bình phong cho Pháp xâm lược Việt Nam lần thứ 2 (1945-1954).
Khi cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp xâm lược bước vào giai đoạn phản công, năm 1948, trên chiến hạm của Pháp ở Vịnh Hạ Long, Pháp lập ra chính phủ Quốc gia Việt Nam (QGVN) hoạt động dưới một Hiến chương lâm thời, chọn cờ vàng ba sọc đỏ làm quốc kỳ, lấy bản nhạc “Thanh niên Hành Khúc” của Lưu Hữu Phước trại lời thành “Tiếng gọi công dân” làm Quốc ca. Pháp phong cho Bảo Đại làm Quốc trưởng, Tướng Nguyễn Văn Xuân – một viên tướng người Việt trong quân đội Pháp (chưa thạo tiếng Việt) làm thủ tướng. Chính phủ QGVN nhiều lần thay đổi Thủ tướng: Nguyễn Văn Xuân (1948); Nguyễn Phan Long (đầu 1950); Trần Văn Hữu (cuối 1950); Nguyễn Văn Tâm (1952); Bửu Lộc (1952). Tháng 6/1954, Bửu Lộc từ chức, Bảo Đại mời Ngô Đình Diệm từ Mỹ sang Pháp bổ nhiệm làm Thủ tướng Chính phủ QGVN.
Quốc kỳ, Quốc huy, Quốc ca của CP Quốc gia Việt Nam của Bảo Đại
– Quốc kỳ – Quốc huy
– Quốc ca: “Thanh niên hành khúc” trại thành “Tiếng gọi công dân”
Ngày 7/7/1954, trước khi hiệp định Geneve được kí kết (ngày 20/7/1954), Quốc trưởng Bảo Đại đưa Thủ tướng Ngô Đình Diệm về nước trực tiếp điều hành Chính phủ QGVN.
Như vậy xuất thân của thể chế Quốc gia Việt Nam thực chất là Giải pháp Bảo Đại hay còn gọi là Giải pháp của người Pháp do thực dân Pháp lập ra nhằm hợp pháp hóa âm mưu xâm lược Việt Nam lần thứ hai. Cái chính danh, chính nghĩa Quốc gia, cờ vàng ba sọc đỏ, Quốc ca (Nầy công dân ơi…) là sản phẩm do Thực dân Pháp và Ông Quốc trưởng bị trị Bảo Đại bày ra từ trên chiến hạm quân Pháp ở vịnh Hạ Long 1948. (Năm 2013, một số người định cư ở Hoa Kỳ tổ chức lễ kỉ niệm 65 năm cơ vàng là như vậy).
Hôm qua lúc 15:52 · 1

Trần Xuân An Thưa anh Trần Quang, những điều anh viết ở bên trên đều đúng cả. Nhưng cho dù Bảo Đại bị Pháp đưa sang Pháp để đào tạo từ nhỏ, hòng biến Bảo Đại là ông vua Việt mang tâm hồn Pháp khi về nước chấp chính, thì Bảo Đại trong thâm tâm cũng không muốn mất vương quyền của mình và chấp nhận kết thúc triều đại nhà Nguyễn. Mặt khác, ai cũng biết là các phe phái, các chính đảng quốc gia, khi biết rõ Việt Minh là cộng sản, đồng thời bị Việt Minh cho ngồi không, bị đe dọa thanh toán và thanh toán, thì họ tìm đến Bảo Đại như một chỗ dựa, phục hồi tính chính danh cho phe quốc gia (hoàng đế triều Nguyễn mặc dù lâm vào thế bù nhìn, là con cờ của Pháp, vẫn còn tính chính danh). Thậm chí đến lúc Ngô Đình Diệm làm tổng thống, lập ra nền đệ nhất cộng hòa củachế độ Việt Nam cộng hòa, cũng lắm người không muốn, nhưng không còn con đường nào khác. Nguyễn Văn Thiệu thời đệ nhị cộng hòa của Việt Nam cộng hòa cũng thế, mặc dù Nguyễn Văn Thiệu đã dân chủ hơn, không catholic-hóa guồng máy nữa. Nói tóm lại, rất nhiều, rất nhiều người yêu nước tại trên cả nước (1945-1954) và tại Miền Nam (1954-1975) KHÔNG CÒN CON ĐƯỜNG NÀO KHÁC LÀ PHẢI THỎA HIỆP VỚI BẢO ĐẠI (THÂN PHÁP) RỒI NGÔ ĐÌNH DIỆM VÀ NGUYỄN VĂN THIỆU (THÂN MỸ), VÌ HỌ KHÔNG THỂ THEO CỘNG SẢN ĐƯỢC. HỌ CHỐNG CỘNG ĐỂ TỒN TẠI VÀ HI VỌNG SẼ LẬP ĐƯỢC MỘT CHÍNH PHỦ TỐT ĐẸP HƠN NĐ.DIỆM VÀ NV.THIỆU. Vấn đề ở đây không phải là Bảo Đại hay NgĐ.Diệm, hoặc NgV.Thiệu mà là CHÍNH THỂ (chế độ chính trị) PHI CỘNG SẢN. Không vua này thì vua khác, không tổng thống này thì tổng thống khác, nhưng họ kiên quyết giữ chế độ chính trị phi cộng sản. ————- Cờ vàng: Màu vàng là màu nền của cờ triều Nguyễn, màu vàng là màu biểu thị phương Nam; còn quẻ li (Trần Trọng Kim) biểu thị sự chói sáng (lửa) hay quẻ càn (1949) là chỉ Trời. Quốc ca: Lưu Hữu Phước viết “Thanh niên hành khúc” là để chống Pháp, thời kì ông ấy chưa là cộng sản và nội dung cũng không có gì là tư tưởng cộng sản chủ nghĩa (chủ nghĩa Mác – Lê) cả. ——- NHƯNG CŨNG NHƯ VUA, TỔNG THỐNG, VẤN ĐỀ LÁ CỜ VÀ QUỐC CA CŨNG KHÔNG QUAN TRỌNG. CÁI QUAN TRỌNG LÀ CHÍNH THỂ PHI CỘNG SẢN. Đó là tư tưởng của các phe phái chính trị, chính đảng quốc gia. ———————— Tôi chỉ bàn với anh một cách vô tư, khách quan vậy thôi.
Hôm qua lúc 17:58 · Thích

Lanhx Tran Tuong Le Van Tỵ, ngoại truong Vũ Van Mau là Phat tu..
Hôm qua lúc 18:03 · Thích

Trần Xuân An Mời anh Trần Quang đọc bài thơ tôi viết về Bác Hồ, năm 1977:
Trần Xuân An
MÁI TRANH

1

dưới hai hàng cây xanh
tôi về thăm quê Bác
nắng dọc đường đi êm ả hiền lành
hiện dần trong tôi nho nhỏ mái nhà tranh
tôi đã thấy qua thơ qua tiếng hát
(khúc ca nào lắng sâu hóa nỗi niềm riêng)
tôi đã thấy qua bao xóm làng quê hương thân thuộc
một nếp tranh vàng rất đỗi dân gian
dưới bóng tre xanh, xanh tự ngàn năm

2

lần đầu tiên ra thăm
sao như trở lại lòng mình

3

ngõ hóp chống cao, vạt lúa, đất phèn
hàng giậu xanh non dẫn vào nhà Ngoại
nếp nhà tranh lùi lại cuối góc vườn
ôi tiếng khóc sơ sinh của Bác Hồ cất lên ở đấy

4

mảnh sân con tuổi thơ Người chật chội
bước chập chững vin vào khung cửi
giữa tiếng ngâm thơ và tiếng xa quay
dĩa đèn dầu dập dềnh bóng tối
khát vọng trăm miền nặng tiếng à ơi
nói tiếng đầu tiên
khi ánh đuốc nghĩa quân rực cháy
nên Đất nước đau thương từ đấy có Người!

5

đứng lên! đồng bào ơi! –
ngân vang gió suốt chiều dài Đất nước
ai hát trên rừng xưa, bây giờ tôi hát
bỗng thấy cả vòm trời bao la
dưới mái tranh nghèo
hiểu khung vải dệt thời gian
dệt tiếng ru
trĩu nặng
hóa cờ bay phấp phới cả trời sao
từ dĩa đèn dầu hắt hiu ấu thơ Người đó
đến hừng đông cho bao dân tộc tôi đòi
từ mái tranh nho nhỏ
Bác Hồ ơi…

6

“Miền Nam trong trái tim tôi” –
Miền Nam ơi
nỗi khổ mỗi người
nỗi khổ mỗi nhà
thành nỗi đau trĩu nặng lòng ai
nỗi cháy bỏng nhớ thương về Huế
cả Phan Thiết, Sài Gòn và trăm nơi trái tim Người ấp ủ…
tuổi trẻ Người đi qua dưới cơn mưa nô lệ
chưa nắng đủ lòng vui, mưa Miền Nam đã ướt lại áo Người
rồi cơn đau cuối đời! Bác không về được nữa
Di Chúc vẫn lên đường, phấp phới nắng trăm nơi

7

con đường Bác đi, từ mái tranh nho nhỏ
nơi dừng lại bao la là giữa loài người
con đường Việt Nam, từ bùn đen loang máu
đã bừng lên rạng rỡ đóa sen tươi
mái tranh nho nhỏ
trở thành nơi hội tụ lòng người

8

tôi về thăm
gặp cả vòm trời
thu lại rất sâu trong từng đôi mắt
ánh mắt nào cũng chan chứa yêu thương
sáng lên từ Bác –
nhân hậu mênh mang sâu thẳm ngàn năm
tôi về thăm
mái tranh vàng sắc nắng dân gian
bóng tre tỏa hòa bình yêu thương lên mặt đất
và ai rưng nước mắt
thấm nụ cười ấm áp sâu xa
khúc ca nào vọng về thầm lặng ngân nga…

9

tôi cảm nhận Cõi Người
qua hồn ông cha, Đất Nước
dưới vòm trời xanh bao la
xanh sắc Quê Nhà.

TXA.
Vinh – Huế, 1977
Hôm qua lúc 18:16 · Thích

Trần Xuân An Mời anh Trần Quang đọc bài thơ tôi viết về ông tổng bí thư Lê Duẩn:
Trần Xuân An
THĂM NHÀ LƯU NIỆM
CỐ TỔNG BÍ THƯ LÊ DUẨN (1907-1986)

chiều đưa về với Bích La
bóng tre chỉ lối tìm qua bên này
Hậu Kiên, thời mở cõi đây (1)
bốn trăm năm, vút đỉnh mây sáng bừng

đề đốc uất buồn kiếm cung
trần lưng thợ mộc, cao nung lá nguồn
sinh Người, thông sáng lạ thường
đành làm thư kí bên đường sắt Tây! (2) (*)

ngậm hờn nước mất, đắng cay
lao vào cách mạng. Tù đày, xiềng gông
ngấm đau khổ nhục, bền lòng
thắng Tây. Mỹ xé núi sông. Sao đành!

tắt chiến tranh bằng chiến tranh
xua đói nghèo, tóc trắng nhanh, vẫn nghèo
Tàu kia mặt nạ rơi vèo! (3)
suối sông bờ cõi: trong veo – đục mờ!

ba năm chạm trán hư vô (4)
Người nghe đất biển Liên Xô rạn dần
con đường cứu nước trọn phần
dở dang, rẽ lối cứu dân, vắng Người!

trưa Nhà Lưu niệm nắng tươi
chiều về hoa lá vẫn ngời hoàng hôn
dấu chân thơ dại mãi còn
và còn muôn thuở nước non giọng Người.

TXA.
19: – 21:40, 21-11 HB10
Hôm qua lúc 18:17 · Thích

Xem ảnh chữ lớn hơn — Xin bấm vào đây

Trần Quang Anh TXA, mình rất cảm kích về bạn qua những dòng thoại nầy.
Hôm qua lúc 18:22

Trần Quang Anh TXA, mình rất cảm kích về bạn qua những dòng thoại nầy. Nhưng một điều mình rất mong TXA xem lại. Về pháp lí cũng như nhân tình, Bảo Đại đã thoái vị 1945 và được Pháp dựng lên 1948 khi trở lại xâm lược VN không thể là CHÍNH DANH. Ngô Đình Diệm thoán ngôi Quốc trưởng của Bảo Đại lại càng không chính danh. Cờ vàng do Bảo Đại và người Pháp dựng ra làm sao chính danh được. Mặt khác, Từ năm 1930, sau khi các Phòng trào khởi nghĩa: Cần Vương, Quốc Dân Đảng, và các phong trào yêu nước khác đều bị diềm trong biển máu và tan rả, một số quay ra thỏa hiệp với Pháp, Nhật chống lại nhân dân VN…. Việt Nam đắm trong trường đêm nô lệ….Lúc nầy trên vũ đài chính trị chỉ có những người CS sống chết với dân tộc Việt Nam. Cả dân tộc VN che chở, nuối nấng, chung lưng cùng những người CS đánh Tây đuổi Nhật và cả cho sự nghiệp thống nhất Tổ quốc Việt Nam sau nầy. Không chính danh, không chính nghĩa làm sao Đảng CS tồn tại đến ngày nay trường tồn cùng dân tộc (chỉ trừ những người muốn khôi phục lại cái mà họ gọi là chính danh). Tất nhiên, không khỏi có những lúc sai lầm và sửa chửa. Giang sơn Việt Nam về một mối, rạng rở nhất trong lịc sử VN từ trước đến nay. TXA đừng nghĩ rằng người Hàn họ không đau khổ vì đất nước phân li (Trong lúc họ hưởng hòa bình vì chấp nhận chia đôi đất nước được LHQ và Mỹ hỗ trợ có ý đồ, họ để cho Mỹ điều 300 ngàn quân Hàn sang tàn sát Việt Nam dưới danh nghĩa bảo vệ tự do mà Mỹ đã quốc tế hóa bởi Đề án Menphis). Phải thừa nhận Hồ Chí Minh là người có công lớn với Tổ quốc nầy chứ. Không thể phủ nhận được. Làm sao so sánh Ngô Đình Diệm với HỒ CHÍ MINH được. Không thể đánh đồng được (ngụy vàng, ngụy đỏ như TXA đã nói). Còn Nguyễn Văn Thiệu là đồ bỏ, bất khả luận.TXA hãy đọc đoan tư liệu về Quân đội VNCH. Hãy gạt định kiến về Đảng CSVN để có cái nhìn bình tỉnh khách quan hơn. Đã mootrj thời TXA sống và học ơt Tam Kỳ, nên một lần trở lại để uống li caphe như mình mỗi lần đến Huế cảm thấy như về Huế. Chào TXA (đồng môn ĐHSP)
Hôm qua lúc 18:55 · 1

Trần Quang Quân lực VNCH
Trong thời gian xâm lược và chiếm đóng Việt Nam (1945-1954), thực dân Pháp tuyển lính người Việt vào quân đội Pháp để phục vụ chiến trường chống lại quân dân Việt Nam. Số quân nhân này được đào tạo theo quy chế của Pháp, đại đa số là binh lính, hạ sĩ quan với một số rất ít sĩ quan.
Năm 1950, sau khi thực dân Pháp dựng lên chính phủ Quốc gia Việt Nam và Quốc trưởng Bảo Đại, Quốc hội Pháp thông qua một dự luật thành lập quân đội riêng cho Quốc gia Việt Nam đặt dưới sự chỉ huy của quân đội Liên hiệp Pháp, số lượng 60.000 người gọi tên là quân đội Quốc gia Viêt Nam. Đến năm 1954, số lượng tăng lên khoảng 200.000 người.
Quân Pháp mở nhiều trường quân sự đào tạo binh lính và sĩ quan. Năm 1948, lập Trường Sĩ quan Việt Nam tại Huế (Nguyễn Văn Thiệu được đào tạo tại trường nầy). Năm 1949, Trường Sĩ quan Huế dời lên Đà Lạt nhập với trường Võ bị Liên quân đặc biệt của Pháp, lấy tên là Trường Võ bị Liên quân Đà Lạt. (Thời Ngô Đình Diệm, năm 1960, đổi tên thành Trường Võ bị Quốc gia Đà Lạt. Đây là trường võ bị lớn nhất Đông Nam Á). Năm 1950, Pháp tiếp tục thành lập Trường Sĩ quan trừ bị Nam Định và Trường sĩ quan Thủ Đức.
Năm 1955, sau khi truất phế Quốc trưởng Bảo Đại, Thủ tướng Ngô Đình Diệm tuyên bố thành lập Việt Nam Cộng hòa (Nền đệ nhất cộng hòa), Quân đội Quốc gia Việt Nam cũng đổi tên thành Quân đội Việt Nam Cộng hòa. Quân đội VNCH được Hoa Kỳ hỗ trợ phát triển thành đội quân chính qui, hiện đại với đầy đủ các binh chủng: Hải, lục, không quân, và đủ các loại sắc lính địa phương quân khác. Quân đội VNCH được Hoa Kỳ trang bị rất hùng hậu, hỏa lực mạnh gây tổn thất rất nặng nề cho Quân Giải phóng miền Nam Việt Nam và nhân dân Việt Nam. Chiến công lớn nhất của Quân đội VNCH là đập tan chế độ Đệ nhất VNCH, giết chết Tổng thống Ngô Đình Diệm vào ngày 1/1/1963.
Sau khi chế độ Đệ nhất VNCH tiêu diệt, chính trị miền Nam rối ren, các chính phủ dân sự lâm thời liên tiếp dựng lên đổ xuống; biểu tình, đàn áp, đảo chính, chỉnh lí liên miên. Trước tình thế đó, Hội đồng quân lực ban hành Ước pháp Tạm thời ngày 19-6-1965 giao cho quân đội quản lí đất nước. Từ đó, ngày 19/6 được gọi ngày Quân lực VNCH và cũng từ đây miền Nam thực sự trở thành chế độ quân trị.
Từ năm 1965 trở đi, quân Mỹ ổ ạt đổ vào miền Nam, đánh phá trên khắp các mặt trận. QLVNCH cũng ồ ạt phát triển mạnh về số lượng các quân, binh chủng; trang bị vũ khí chính qui, hiện đại, tính cơ động cao, tầm sát thương lớn. Được quân đội Hoa Kỳ yểm trợ mạnh về hỏa lực và khi có Hoa Kỳ bên cạnh, quân đội VNCH chiến đấu rất hăng hái, gây tổn thất rất nặng nề cho nhân dân Việt Nam trên khắp mọi miền đất nước, suốt cả 20 năm. Về lĩnh vực chống ngoại xâm thì hầu như quân đội nầy không có một chút chiến công gì, chỉ duy nhất một lần đối đầu với quân thù Trung Quốc xâm lược Hòang Sa, nhưng chưa đánh đã bỏ chạy và bị kể thù giết chết (để di họa đến ngày nay). Mặc dù thời ấy, người ta cứ rêu ca rằng hải quân VNCH được xếp hàng Nhất Đông Nam Á.
Như vậy, có thể nói người khai sinh ra Chế độ VNCH và Quân đội VNCH là Thực dân Pháp, người nuôi dưỡng và phát triển quân đội VNCH lớn mạnh là Hoa Kỳ. Nó không có một chút dũng khí nào của quân đội Việt Nam (Lúc lâm trận, Quân GP chưa đánh tới đã bỏ chạy. Tổng thống chạy đầu (Trung tướng Nguyễn Văn Thiêu) dến các Tướng tư lệnh Quân khu. Tiếp theo là các tư lệnh binh chủng, tư lệnh sư đoàn…Tất cả đều chạy tuốt tuồn tuột, bỏ mặc quân sĩ tàn binh của mình đến hơn triệu người cho quân Giải phóng đến chăm sóc. Một số sĩ quan cấp tá mê muội, không chạy kịp lại bày trò tự sát để lại tiếng đời! Vì là sản phẩm của các thế lực bên ngoài, không có mạch nguồn từ đất nước và dân tộc nên khi không có chỗ dựa của Hoa Kỳ, năm 1975, Quân lực VNCH nhanh chóng tan rả và bỏ chạy trước sự tiến công của quân dân Việt Nam.
Hôm qua lúc 18:56 · 1

Trần Xuân An Tôi đã hiểu thấu đáo và cảm nhận sâu sắc những vấn đề lịch sử và các nhân vật lịch sử. Đâu phải đợi anh viết những dòng ở phần bàn luận bên trên, tôi mới nhận thức ra. —– Có một ít chi tiết anh nhớ lầm. Ngôn từ anh dùng vẫn thể hiện thiên kiến, thiếu khách quan. —– Xin nhắc lại (tôi đã viết ở bên trên): “Nói tóm lại, rất nhiều, rất nhiều người yêu nước tại trên cả nước (1945-1954) và tại Miền Nam (1954-1975) KHÔNG CÒN CON ĐƯỜNG NÀO KHÁC LÀ PHẢI THỎA HIỆP VỚI BẢO ĐẠI (THÂN PHÁP) RỒI NGÔ ĐÌNH DIỆM VÀ NGUYỄN VĂN THIỆU (THÂN MỸ), VÌ HỌ KHÔNG THỂ THEO CỘNG SẢN ĐƯỢC. HỌ CHỐNG CỘNG ĐỂ TỒN TẠI VÀ HI VỌNG SẼ LẬP ĐƯỢC MỘT CHÍNH PHỦ TỐT ĐẸP HƠN NĐ.DIỆM VÀ NV.THIỆU. Vấn đề ở đây không phải là Bảo Đại hay NgĐ.Diệm, hoặc NgV.Thiệu mà là CHÍNH THỂ (chế độ chính trị) PHI CỘNG SẢN. Không vua này thì vua khác, không tổng thống này thì tổng thống khác, nhưng họ kiên quyết giữ chế độ chính trị phi cộng sản. … CŨNG NHƯ VUA, TỔNG THỐNG, VẤN ĐỀ LÁ CỜ VÀ QUỐC CA CŨNG KHÔNG QUAN TRỌNG. CÁI QUAN TRỌNG LÀ CHÍNH THỂ PHI CỘNG SẢN. Đó là tư tưởng của các phe phái chính trị, chính đảng quốc gia”. ——- Hai bài thơ tôi viết về Bác Hồ và ông Lê Duẩn cùng với những bài thơ như bài “Cà phê và paracetamol” (tập thơ “Để lòng người thôi trầm uất”) là hai mặt của một tấm áo mà thôi (mặt phải và mặt phải của bất kì tấm áo nào).
Hôm qua lúc 19:58 · Thích · 2

Canh Sau · Bạn bè với Trần Kiêm Đoàn
Bắc Triều Tiên vẫn tồn tại đấy bạn. Họ có chính danh 0
23 giờ · Thích

Canh Sau · Bạn bè với Trần Kiêm Đoàn
0 pải có chính danh là tồn tại lâu dài. 0 pải có nhân dân ủng hộ là tồn tại lâu đâu bạn
23 giờ · Thích

Canh Sau · Bạn bè với Trần Kiêm Đoàn
chỉ có bạo lực mới tồn tại, và bạo lực đó chỉ bị diệt khi gặp bạo lực khác mạnh hơn
23 giờ · Thích

Lephuocsinh Lephuocsinh Sự Thật là Sự Thật ,Anh Trần Quang ạ.Đa số đồng bào Miền Bắc bây giờ đã hiểu rành rọt mọi khía cạnh vấn đề Lịch sử!
23 giờ · Thích

Thang Pham Hong Thế bạn Trần Quang có biết ai giết những người yêu nước chân chính ( không làm tay sai cho đế quốc đỏ hay xanh nào cả ), kể cả các đồng chí của mình ( nhưng không cùng phe nhóm ) để dành quyền độc tôn yêu nước… độc tài lãnh đạo… để đặc quyền hưởng thụ … không nhỉ ???
Bạn Trần Quang ơi, bạn chỉ biết một cứ chưa biết hai đâu, chỉ biết bề nổi phía trước tấm huy chương chứ chưa biết phia sau đầy nhơ nhớp của nó đâu nha…mời bạn vào đây tham khảo lịch sử thêm ( chỉ mới bài 1 ) http://www.svqy.org/nhanchung.html

Diễn Đàn Cựu Sinh Viên Quân Y Hiện Dịch
SVQY.ORG|BỞI DIỄN ĐÀN CỰU SINH VIÊN QUÂN Y
23 giờ · Thích · 1 · Xóa xem trước

Trần Xuân An Cho dù Cộng sản Việt Nam là nguỵ đỏ đi nữa thì cũng có công: 1) góp phần đánh phát-xít Nhật, 2) đánh thắng thực dân Pháp, 3) đánh thắng can thiệp Mỹ, 4) thống nhất đất nước (thống nhất quá xương máu và áp đặt chính thể xã hội chủ nghĩa…). Nhiều người cho rằng chỉ 1) và 2) là đáng kể, còn 3) và 4) không cần thiết (họ so sánh với Tây Đức – Đông Đức; Bắc Triều Tiên – Hàn Quốc; Trung Quốc – Đài Loan…). —– Nhưng Đảng Cộng sản cũng cần hiểu hơn về ý chí và nguyện vọng của chính quyền, quân đội và nhân dân Miền Nam Việt Nam 1954-1975
23 giờ · Thích

Canh Sau · Bạn bè với Trần Kiêm Đoàn
ch1ng ta co1`tuyển lính người Kampuchia 0 bạn, vậy nói HUn Sen thao VN là phản bội Kampuchia à
23 giờ · Thích

Canh Sau · Bạn bè với Trần Kiêm Đoàn
những người lính Kampuchia được cúng ta huấn luyện để chông lại kho72medo họ 0 có dũng khí à
22 giờ · Thích

Canh Sau · Bạn bè với Trần Kiêm Đoàn
kho72me đỏ quá mạnh, chỉ có dựa vào VN mới diệt được chúng. còn chỉ dựa vào nhân dân K thì còn lâu mới diệt được chúng
22 giờ · Thích

Canh Sau · Bạn bè với Trần Kiêm Đoàn
bởi vậy 0 thể nói dựa vào ngoại bang là xấu, mà pải xem đó là ngoại bang nào
22 giờ · Thích

Canh Sau · Bạn bè với Trần Kiêm Đoàn
vấn Pháp và Mao Trạch đông thì nên theo ai
22 giờ · Thích

Canh Sau · Bạn bè với Trần Kiêm Đoàn
có thuộc địa nào của Pháp mà 0 được trả lại độc lập 0
22 giờ · Thích

Canh Sau · Bạn bè với Trần Kiêm Đoàn
có cần đánh Pháp 0
22 giờ · Thích

Canh Sau · Bạn bè với Trần Kiêm Đoàn
thái lan có cần 9a1nh nhau đâu mà vẫn độc lập
22 giờ · Thích

Trần Xuân An https://www.facebook.com/notes/tr%E1%BA%A7n-xu%C3%A2n-an/le-ra-da-tu-1973-tho-tran-xuan-an/1494238314183448

Trần Xuân An
LE RA DA TU 1973 — tho Tran Xuan An

LẼ RA ĐÃ TỪ 1973
Trần Xuân An
… Xem thêm
21 giờ · Thích · 1 · Xóa xem trước

Trần Xuân An Viết thêm về lá cờ vàng, mặc dù tôi chỉ xem nó như là một di vật lịch sử trong bảo tàng mà thôi. Anh Trần Quang có biết là nhiều người nhận thấy cờ vàng ba sọc đỏ không có một chút nào về màu sắc và họa tiết trên đó giống với cờ tam tài của Pháp, cờ mặt trời của Nhật, cờ sao trắng của Mỹ… Cờ vàng ba sọc đỏ, theo họ, rất độc lập. Họ cũng đối chiếu như thế giữa cờ đỏ sao vàng của Việt Nam dân chủ cộng hòa với cờ Liên Xô, cờ Trung Quốc… và họ cho rằng cờ đỏ sao vàng chưa thể hiện tính độc lập. Cờ VNDCCH. và cờ TQ. chỉ là phiên bản có vài thay đổi, nhưng cơ bản vẫn là phiên bản của cờ Liên Xô mà thôi.
12 giờ · Thích

Trần Xuân An Viết vài dòng về quân đội của VNDCCH.: Ai cũng biết quân đội đã từng đánh thắng Pháp và Mỹ là do Trung Quốc (và Liên Xô) huấn luyện, cố vấn và do Liên Xô (cùng với Trung Quốc) trang bị vũ khí, khí tài, từ chiếc mũ cối, áo quần, cho đến đôi dép râu, gói lương khô… Buổi đầu xây dựng xã hội xã hội chủ nghĩa ở Miền Bắc, người ta thấy cán bộ cố vấn Trung Quốc dày dặc. Đến giữa thập kỉ 70/XX vẫn còn quân Trung Quốc đóng ở Miền Bắc… Buồn lắm, anh Trần Quang! Người ta gọi là NGỤY ĐỎ là vì thế —— NGỤY VÀNG ở Miền Nam không tôn thờ Eisenhower, Kennedy, Johnson, Nixon và lấy tư tưởng của họ làm kim chỉ nam (như ngụy đỏ tôn thờ tư tưởng Lenin, Staline, Mao) ——————– Là trí thức, chúng ta phải biết rõ cả mặt trái lẫn mặt phải của lịch sử; và dĩ nhiên, chúng ta phải sống và làm việc theo Hiến pháp và pháp luật của chế độ hiện hành (Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam)…
2 giờ · Đã chỉnh sửa · Thích

Trần Quang Chào Anh TXQ, Chúc buổi sáng với chút cafe sảng khoái. Cảm ơn An đã hồi âm. Nói thêm là mình tranh luận nha. Hoàn toàn không định kiến về nhau. Mình nghĩ, anh nên xem lại sự ví von của anh có khiên cưởng quá không. Không nên gò mình như thế. Về màu đỏ và ngôi sao vàng rất nhiều nước sử dụng biểu tượng nầy. Đâu chỉ có LX, TQ. Nhạc sĩ Văn Cao với ” ….Cờ in máu …” trong Quốc ca Việt Nam, ông đâu có là CS. HCM trước đây là Nguyễn Ái Quốc đã từng tuyên bố: Tôi ủng hộ những ai giúp giải phóng dân tộc tôi!…Trong mối liên hệ phổ biến của thế giới, việc ảnh hưởng lẫn nhau là điều rất bình thường. Ảnh hưởng nhau không thể gọi là không độc lập. Chắc TXA biết hơn ai hết VN phải trả bằng máu đẻ có độc lập, tự do không phải từ khi có DCSVN đâu mà từ thời Hai Bà Trừng kia. Một ngôi sao lớn tỏa sáng trên sự hy sinh của không biết bao nhiêu thế hệ VN từ yhangf ngàn năm. Đó là hiện thực và cũng là sự tri ân cha ông chúng ta nằm xuống cho mãnh đất nầy. Cờ vàng ba sọc đỏ, do người Pháp và Ông Quốc trưởng bù nhìn (khi dạo ngoài kinh thành Huế, thấy con trâu, hỏi: Con gì vậy) vẽ ra quyết không thể là Độc Lập TXA ạ. Một vấn đề khiên cưởng nữa, vì căm ghét những người CS chiến đấu cho độc lập và thống nhất đất nước VN mà các người gọi là yêu nước không có con đường nào khác phải chạy theo giặc, ủng hộ giặc giết hại đồng bào, chia cắt đất nước, gây chiến tranh, tai họa cho đất nước nầy như thế ư ! Hãy nhìn vào thực tế lịc sử và những gì CS làm cho đất nước nầy từ gần 100 năm nay. Dù những lúc không tránh khỏi sai lầm do hoàn cảnh lịch sử đem lại. Chúc vui. (Đây là hình ảnh cánh đồng lúa quê mình cách đây hơn 40 năm đầy bi thương và máu lửa. Vắt qua cánh giữa cánh đồng quê như một lằn roi là hào sâu ẤP CHIẾN LƯƠC với HÀNG RÀO ĐẦY MÌN< CHÔNG. Rào ấp chiến lược bao quanh làng quê mình như chuồng gà vậy (ngay sát nội ô Tam Kỳ) Dân quê mình một thời sống trong CÁI CHUỒNG TỰ DO ẤY).
Ảnh của Trần Quang.
11 giờ

Trần Quang Ông Ca sau ơi là Ca Sau, ông chẳng hiểu chút gì về LS. Thái Lan nằm kẹp giữa hai khối: Khối thuộc địa Anh phía Tây Nam và Khối thuộc địa Pháp phía Đông Bắc. Hai khối cho Thái Lan qui chế trung lâp để hai khối không đụng độ quyền lợi. Trên 200 năm không chiến tranh. Chỉ một lần bị Quang Trung đánh ở sông Soài Mut. Học thêm đi. Còn Ông Thng Hồng Phạm . Vấn đề ông nêu ra chỉ là chuyện vặt được nói ra theo thiển kiến của một vài người. Số nầy hầu hết ở hải ngoại nói với. Ông biết rồi, đá bóng mà đa với không bao giờ thành bàn thắng. Có thể có một số vổ tay…
11 giờ

Trần Quang NGỤY VÀNG ở Miền Nam không tôn thờ Eisenhower, Kennedy, Johnson, Nixon và lấy tư tưởng của họ làm kim chỉ nam (như tư tưởng Lenin, Staline, Mao) . Tội quá TXA ơi. Hãy nghe Cụ Thiệu nói nè: ” “Đối với Cộng sản Việt Nam không có hội đàm/thương thảo, mà chỉ có đem bom ném lên đầu chúng nó!”; “Mỹ còn viện trợ, thì chúng tôi còn chống cộng![25][26] Nếu Hoa Kỳ mà không viện trợ cho chúng tôi nữa thì không phải là một ngày, một tháng hay một năm mà chỉ sau ba giờ, chúng tôi sẽ rời khỏi Dinh Độc Lập![27] Nếu họ (Hoa Kỳ) muốn ám sát tôi thì cũng dễ thôi. Rồi sau đó cứ việc đổ cho Việt Cộng hoặc là do âm mưu đảo chính.[28]” An có còn nhớ tư tưởng bất bạo động của Thánh Gân Đi, khi sang Anh, ông đem theo dê để lấy sữa uông. Không uống sữa của Anh. Điều trớ trêu là Ông khong đem t6heo cỏ. Dê của ông phải ăn cỏ của Anh để tạo sữa….
10 giờ

Trần Quang Ban biết không, Triêu tiên tồn tại song song với Hàn Quốc rất lâu dai, chưa biết đến khi nào, nếu không đủ bản lĩnh vượt qua cái ác của các đại cường như Việt Nam . Bởi vì nếu các thế lực để cho hai miền Triều Tiên thống nhất thì còn có cái cớ nào để các đại cường hiện diện khu vức nầy. Là trí thức mình phải biết điều nầy. có thể chưa chính xác lắm, nhưng….là thế.
10 giờ

Trần Quang Trong kháng chiến giải phóng miền Nam, LX và TQ , nhất là TQ đã kiềm chế Việt Nam, không cho VN giải phóng miền Nam, họ yêu cầu VN hãy trường kì kháng chiến kiểu như Triều Tiên,…(và cả Hàn quốc nữa, sẽ không bao giờ thoát được vong kim cô của Tàu và Hoa Kỳ) Nhưng Hồ Chí Minh quyết không nghe, chỉ nhận sự giúp đở về các điều kiện vật chât và kĩ thuật, còn về người thì quyết không . HCM đã khẳng định: Tiền của trả được chứ máu và độc lập thì không thể.Và không nghe theo sự can thiệp của Tàu: HCM khẳng định đanh thép rằng: Dù có đốt cháy dảy Trường Sơn cũng phải giải phóng miền Nam, thống nhất Tổ quốc, Dân tộc Việt Nam là một, đất nước Việt Nam là một. Sông có thể cạn, núi có thể mòn. Song chân lí ấy không bao giờ thay đổi. Độc lập, tự chủ là ở đó. Bản lĩnh Việt Nam là ở đó. Đánh úp bọn tay sai Tàu CPC chỉ một tuần, trị tội ngang ngược ở biên giới phía Bắc…Đó là độc lập, là bản lĩnh vậy.
9 giờ

Trần Xuân An Anh nói một cách hoảng loạn cả rồi. Tôi biết là không thể đối thoại với anh Trần Quang… Xin anh đừng vào bàn luận ở trang FB của tôi nữa. Trang FB của anh, tôi chỉ bắt gặp vài bài ở bảng tin chung.
7 giờ · Thích · 1

Lanhx Tran Muon dua nong dan thieu dat xuong Dong Nam Á, Tàu giuong co ý thuc he xui dong chí hy sinh. Mỹ muon ngan hiem hoạ da vàng do vien tro dong minh thay máu da xác chet. Mỹ cút mình nhào nen hoạ mat nuoc gan hon. Che do nhat thoi, que huong vạn dai.
7 giờ · Thích

Trần Xuân An Thật tâm tôi viết một loạt thơ và những ý kiến ngắn trên Facebook là để hoà giải dân tộc, hàn gắn vết thương chiến tranh. Những ý kiến ngắn ấy, được viết sơ sài một cách có chủ ý vì đây là vấn đề đụng chạm đến chế độ hiện hành. Thế mà anh Trần Quang lại tham gia đối thoại với óc cố chấp, cố tình áp đảo cho bằng được, đến mức như người hoảng loạn, nói bừa, chuyện này dây sang chuyện khác, chuyện nọ xỏ chuyện kia, lai sa vào những chuyện vụn vặt, không phải là vấn đề khái quát. Nếu cứ tiếp tục như thế, sẽ không bao giờ dứt điểm được, mà miên man, lan man, mất thì giờ vô ích. Đối thoại để hoà giải, hàn gắn vết thương chiến tranh là phải có thiện chí. Nếu không thì thôi, đừng kéo dài, thêm mất thì giờ và mất lòng nhau. Tôi đành phải cắt đứt quan hệ Facebook với anh Trần Quang. —— Tuy nhiên, anh Trần Quang vẫn còn để lại vài ý kiến mà tôi thấy mọi người đều đã rõ: 1) “Quốc sách ấp chiến lược” của VNCH. (xem ảnh anh Trần Quang đưa lên); 2) Viện trợ Mỹ đối với chính quyền Miền Nam; 3) Chủ trương của VNDCCH. về thống nhất đất nước bằng bạo lực chiến tranh. —— Tôi có nghiên cứu, tìm hiểu và chỉ đưa ra vài câu ngắn thế này, theo bài bản của Vàng: 1) Các đồn, trại, chi khu, tiểu khu của VNCH. cũng dày dặc kẽm gai, lô cốt, bao cát phòng thủ, còn hơn cả những ấp chiến lược. Tại sao có ấp chiến lược? Vì du kích, lính Đỏ cứ lẩn vào trong dân…. Ấp chiến lược cũng như cổng làng và luỹ tre xanh bao bọc mỗi làng ở Miền Bắc, nhưng có thêm chông tre… 2) Viện trợ Mỹ mà cắt đứt thì bó tay, súng đạn, quân trang, quân dụng Miền Nam không sản suất được, làm sao mà chiến đấu. Nếu Liên Xô, Trung Quốc cũng cắt viện trợ, Đỏ lấy gì mà chiến đấu, vì bản thân Miền Bắc không sản xuất được vũ khí, khí tài hiện đại. Đó là sự thật chua chát cho cả Đỏ lẫn Vàng; 3) Liên Xô, Trung Quốc muốn VNDCCH. vừa đánh VHCH. vừa ghìm Mỹ, trong chiến lược toàn cầu của Liên Xô, Trung Quốc (ban đầu Trung Quốc được Liên Xô phân công phụ trách tiến hành cách mạng, đỏ hoá châu Á; về sau Trung Quốc mâu thuẫn với Liên Xô nên càng muốn tạo thế mạnh ở châu Á, chứ không chấm dứt tham vọng — tham vọng đó còn đến nay ngay, đang diễn ra trên Biển Đông, ở Campuchia…). —— XIN CHẤM DỨT ĐỐI THOẠI VỚI ANH TRẦN QUANG.
2 giờ · Thích

Trần Xuân An https://www.facebook.com/notes/tr%E1%BA%A7n-xu%C3%A2n-an/le-ra-da-tu-1973-tho-tran-xuan-an/1494238314183448

Trần Xuân An
LE RA DA TU 1973 — tho Tran Xuan An

LẼ RA ĐÃ TỪ 1973
Trần Xuân An
… Xem thêm
2 giờ · Thích · Xóa xem trước

Canh Sau · Bạn bè với Trần Kiêm Đoàn
Ông mới phải học thêm đó ông TQ, quân Xiêm đụng độ với nhà Nguyện (Lê Văn Duyệt) ở Kampuchia mấy lần mà bảo 200 năm 0 có chiến tranh. Bởi Người Thái khôn mới có thể làm vùng đệm chứ 0 cũng thành biên giới giửa 2 bên mà thôi. Còn HunXen nhờ quân đội VN đánh Khờme Đỏ là 0 có chính nghĩa à.
1 giờ · Thích

.
http://www.tranxuanan-writer.net
http://www.txawriter.wordpress.com
http://www.facebook.com/tranxuanan.writer
.

Posted in Chưa phân loại | Thẻ: , , , | Leave a Comment »

NGHỊCH LÍ 30-4 Ở ĐƯỜNG XÔ VIẾT —– BÀN CHỮ NGỤY

Posted by Trần Xuân An trên 18.04.2015

hidden hit counter

 
.

Hòa giải dân tộc,
hàn gắn vết thương chiến tranh:

NGHỊCH LÍ 30-4
Ở ĐƯỜNG XÔ VIẾT

kẻ chiến bại ném rồi quần áo trận
vào tù, về quê, lại rất Việt Nam
người toàn thắng chỉ còn mình là ngụy
ngụy đỏ giương cờ Nga thú nhận lầm?

T.X.A.
16-04 HB15 (2015)

THỬ BÀN VỀ CHỮ NGỤY
Trần Xuân An

1) Xét về phương diện vật chất:
Một nước hay một lực lượng ngửa tay nhận vũ khí, khí tài và các nhu yếu phẩm của cường quốc, thì dù muốn dù không cũng chịu sự chi phối, bị lệ thuộc, và đều làm lợi cho cường quốc ấy về mặt chủ nghĩa, chính thể và các ý đồ thực dân cũ hay mới, vàng hay đỏ…

2) Xét về danh nghĩa, ý nghĩa:
Ngụy cũng có nghĩa là không chính danh như Tây Sơn (Nguyễn Huệ) bị chúa Nguyễn, vương triều Nguyễn gọi là ngụy. Ngụy cũng có nghĩa là giả dối, không thật, đánh lừa người khác, như ngụy biện, ngụy tín, ngụy khoa học, ngụy học thuyết, ngụy quân tử, ngụy trang…

3) Xét về mô thể – chất thể (hiện tượng bên ngoài – thực chất bên trong):
Tuy nhiên, cũng có trường hợp một lực lượng nào đó vì nghèo nàn, lạc hậu, yếu thế, đành chấp nhận là ngụy để thực hiện nguyện vọng, ý chí tốt đẹp cho dân tộc, nhân dân… Nói theo thuật ngữ đạo đức học, mô thể có thể là ngụy nhưng chất thể lại là yêu nước, chống ngoại xâm…

T.X.A.
18-4 HB15 (2015)

Xin xem thêm ở Facebook:
https://www.facebook.com/notes/tran-xuan-an/nghich-li-30-4-o-duong-xo-viet-tho-tran-xuan-an/1565602107047068

BÀN LUẬN TRÊN FACEBOOK:
Lephuocsinh Lephuocsinh, Thành Lê Văn, Vũ Vũ và 6 người khác thích điều này.

Trần Xuân An Cảm ơn sự đồng cảm của quý thành viên FB.: Pham Duong Nam , Vũ Thị Huệ , Lehieu Huu …
7 giờ · Thích

Trần Quang Một tòa biệt thự dù có tô phết cho đẹp mà định vị sai thì nó là sai bét Anh An ạ. Thế giới là tổng thể các mối quan hệ có mối liên hệ hữu cơ. Độc lập, không có nghĩa là đứng một mình. Nếu Hồ Chí Minh khộng đi con đường VƯƠNG ĐẠO thì Việt Nam đã cắt đôi thành hai nữa như Triều Tiên bây giờ bởi âm mưu quốc tế hóa của các đại ca. Anh An đọc Kế hoạch “kế hoạch Memphis” rồi chứ? Những trí giả người Hàn họ rất đau khổ.
6 giờ · Thích

Nguyễn Chiến Hoan hô ông TXA CHỖ: NGỤY MÀ YÊU NƯỚC, CHỐNG NHOẠI XÂM…!
5 giờ · Bỏ thích · 1

Trần Xuân An Những điều anh Trần Quang nói ở lời bàn bên trên, tôi đều có tìm hiểu, nghiên cứu cả. Tôi xin đề nghị anh thử đứng ở các lập trường: đỏ (như anh đang đỏ), vàng, trắng, dân tộc Việt Nam, ngoại quốc… Tôi tìn rằng với cách thức như thế, anh sẽ dễ thông cảm và khách quan hơn. Nếu anh sợ sai quan điểm đỏ, mất lập trường đỏ, thì không thể thích nghi hay chí ít cũng khó thích nghi với thời đại đối thoại thay vì đối đầu hiện nay. —– Thưa anh, hòa giải dân tộc, hàn gắn vết thương chiến tranh của mình và đồng bào mình, mà bản thân mình cứ khư khư gõ phím, cầm bút như bấm cò súng, ghì chặt súng ở chiến hào thì chỉ củng cố, tạo thêm chiến tuyến, khoét sâu vết thương, tạo thêm vết thương mới mà thôi. ————- Trí thức Hàn Quốc đau khổ vì đất nước chưa thống nhất, nhưng họ vẫn còn có nửa lãnh thổ để xây dựng và có quyền phát biểu về nỗi khổ ấy. Sĩ dân Việt sau 30-4 bị câm nín, chạy trốn ra hải ngoại, cũng đau khổ, thậm chí đau khổ hơn… Và xương máu hàng triệu người trong chiến tranh, thời hậu chiến… —– Nói chung, hiểu để cảm thông, để chúng ta xứng đáng là trí thức, khách quan, không ngụy tín, không ích kỉ…
5 giờ · Thích

Ngô Vưu Đề nghị phong Anh hùng cứu quốc cho Thiếu tá Ngụy Văn Thà.
5 giờ · Thích

Trần Xuân An Nếu Lê Đình Chinh đáng phong anh hùng như đã được phong, thì Ngụy Văn Thà cũng xứng đáng. Họ là liệt sĩ bảo vệ Tổ quốc dù anh hùng hay không. ———– Vưu ơi, ông thừa biết là hiện nay có nhiều đường phố, trường học được đặt tên Lê Đình Chinh đó.
5 giờ · Thích · 1

Nguyễn Chiến Tui chụp cho ông Ngô Vưu cái mũ diễn biến hòa bình bây giờ. Ông nên nhớ Tổ quốc-lãnh thổ, dân tộc k quan trọng bằng chế độ đâu!
5 giờ · Thích · 1

Trần Xuân An Mình không sợ, bạn Vưu hí? Nhưng thật tâm mà nói, lịch sử là chuyện đã rồi. Công lao và hạn chế, thậm chí cả sai lầm, tội lỗi, đối với đất nước, của Đỏ hay Vàng đều sẽ phải ghi vào lịch sử (sử kí). Đảng Cộng sản Việt Nam vẫn xứng đáng lãnh đạo đất nước. Nếu Việt Nam chuyển qua chính thể như Nga thì cũng các vị cựu cộng sản lãnh đạo thôi (như Putin…). Có điều, hà hà hà, cái này quan trọng đây: cần khách quan, cảm thông và hòa giải dân tộc, hàn gắn vết thương chiến tranh (sách, báo. đài, giáo án, giáo trình…) …
5 giờ · Thích · 1

Ngô Vưu Đề nghị Hội Nhà văn SG kết nạp Đảng cho đ/c Trần Xuân An…
2 giờ · Thích

Nguyễn Chiến Khi rời ghế tổng thống Nga, ông Elsin nói rằng đời làm tổng thống của ông, ông đã làm một việc lớn lao cho đất nước nhân dân Nga là đã làm cho nó không bao giờ quay lại nữa
2 giờ · Thích · 1

Trần Xuân An Cái cách kết nạp vào Đoàn, vào Đảng của các nước xã hội chủ nghĩa thật khó chịu đối với nhiều người, cứ như một thứ mồi gắn vào cần câu, có khi chỉ là mồi giả. Có thể sự thể này xuất phát từ tầng lớp quý tộc châu Âu, như ở Pháp, quý tộc có chữ DE (đờ) trước tên (Victor de Hugo). Quý tộc do cha truyền con nối hay mua bằng tiền. Cách nào thì chữ DE cũng tạo ra sự cách bức các tầng lớp xã hội một cách gay gắt. Chẳng vậy mà trong xã hội nước mình, thời xã hội chủ nghĩa, điển hình như cùng dạy một trường, nhưng có giáo viên DE (đờ = đoàn viên, đảng viên), có giáo viên trắng trơn, vĩnh viễn không DE (không ĐỜ = không đoàn, không đảng)… Rất khó chịu. —- Đó có thể là sự trả thù giai cấp ở Nga…Công, nông trả thù quý tộc phong kiến, quý tộc tư sản.
1 giờ · Thích · 1

Ngô Vưu Một ý kiến rất hay… Đề nghị nên thêm de vào họ tên của ĐV… Ví dụ Nguyễn Đờ Chiến, Ngô Đờ Vưu, Trần Xuân Đờ An… he he
1 giờ · Thích

Trần Xuân An Vấn đề DE nớ khiến nhiều người khó chịu đến ĐỜ cả người! —— Quay lại vấn đề: ngụy đỏ, ngụy vàng đều là NGỤY. Nhưng ngụy đỏ có công đánh thắng thực dân Pháp, còn tội thì để lịch sử ghi chép… Ở đây chỉ bàn luận cho vui thôi, bạn Ngô Vưu !
1 giờ · Thích · 1

Lephuocsinh Lephuocsinh Ô, Trần Xuân An…càng ngày càng “ngộ” hi hi…
39 phút · Thích · 1

Trần Xuân An Tác phẩm mình viết ra, xuất bản chính thức hay còn trên WebTXA., có nhiều bài, nhiều cuốn có nội dung chống thực dân Pháp, phát xít Nhật, đế quốc Mỹ, bá quyền Trung Quốc và cả đế quốc đỏ Liên Xô. Nay mình vẫn vậy thôi. Không có gì thay đổi. MÌNH KHÔNG PHỦ NHẬN TÁC PHẨM CỦA MÌNH ———- Còn loạt thơ trên Facebook này là “Để lòng người thôi trầm uất”, hòa giải dân tộc, hàn gắn vết thương chiến tranh. Đó cũng là mặt trái của tấm áo, chiếc quần lịch sử. ——– Là người có suy nghĩ, cầm bút, lẽ nào chỉ viết một mặt mà quên đi mặt kia, khiến người khác đau lòng. ———— Vậy đó, Lephuocsinh Lephuocsinh
28 phút · Thích · 1

Trần Xuân An https://www.facebook.com/notes/tr%E1%BA%A7n-xu%C3%A2n-an/nghich-li-30-4-o-duong-xo-viet-tho-tran-xuan-an/1565602107047068

Trần Xuân An
NGHICH LI 30-4 O DUONG XO VIET — tho Tran Xuan An

MẶT PHẢI, MẶT TRÁI CỦA TẤM ÁO, CHIẾC QUẦN LỊCH SỬ
(trả lời một người bạn)

Tác phẩm mình viết ra, xuất bản chính thức hay còn trên WebTXA., có nhiều bài, nhiều cuốn có nội dung chống thực dân Pháp, phát xít Nhật, đế quốc Mỹ, bá quyền Trung Quốc và cả đế quốc đỏ Liên Xô. Nay mình vẫn vậy thôi. Không có gì thay đổi. MÌNH KHÔNG PHỦ NHẬN TÁC PHẨM CỦA MÌNH.

Còn loạt thơ trên Facebook này là “Để lòng người thôi trầm uất”, hòa giải dân tộc, hàn gắn vết thương chiến tranh. Đó cũng là mặt trái của tấm áo, chiếc quần lịch sử.

Là người có suy nghĩ, cầm bút, lẽ nào chỉ viết một mặt mà quên đi mặt kia, khiến người khác đau lòng.
Vậy đó, Lephuocsinh Lephuocsinh !

T.X.A.
Chiều 18-04 HB15 (2015)

.
http://www.tranxuanan-writer.net
http://www.txawriter.wordpress.com
http://www.facebook.com/tranxuanan.writer
.

Posted in Chưa phân loại | Thẻ: , | Leave a Comment »

Hòa giải dân tộc: TỰ GIẢI PHÓNG ; VÒNG KIM CÔ (hai bài thơ của T.X.A.)

Posted by Trần Xuân An trên 16.04.2015

hidden hit counter

 
.

Hòa giải dân tộc, hàn gắn vết thương chiến tranh:
TỰ GIẢI PHÓNG
Trần Xuân An

các cuộc nội chiến thuở xa xưa
trong mắt chúng ta, ngẫm nhìn sau bao trang sử
tin yêu nhân dân, sĩ tốt: chẳng khát máu đồng bào
nên kết án muôn đời: chỉ vua chúa tham tàn quỷ sứ

cuộc chiến đỏ – vàng, không lẽ kết án như xưa!
trút hết oán hờn vào mấy phía ngoại xâm hung dữ
nhưng óc cuồng tín và tâm địa bảo thủ
giặc nào gieo cấy vào ta, thành chính ta sao?

T.X.A.
14:10 – 15:34, 15-04 HB15 (2015)


VÒNG KIM CÔ
Trần Xuân An

vòng kim cô hay chíp điện tử?
siết quanh đầu hay cấy trong đầu?
biên Bắc, Biển Đông, nín nhường, cầm cự
bao lâu rồi? do đâu?

T.X.A.
14:10 – 15:34, 15-04 HB15 (2015)

Đã đăng trên Facebook:

https://www.facebook.com/notes/tran-xuan-an/tu-giai-phong-vong-kim-co-tho-tran-xuan-an/1564700590470553


.
http://www.tranxuanan-writer.net
http://www.txawriter.wordpress.com
http://www.facebook.com/tranxuanan.writer
.

Hòa giải dân tộc, hàn gắn vết thương chiến tranh:
Bản đã chỉnh sửa:
TỰ GIẢI PHÓNG
Trần Xuân An

các cuộc nội chiến thuở xa xưa
mắt ngẫm nhìn sau bao trang sử:
dân, lính chẳng khát máu đồng bào
chỉ vua chúa tham tàn quỷ sứ

có khác xưa, cuộc chiến đỏ – vàng!
oán mấy phía ngoại xâm hung dữ
nhưng cuồng tín, tâm địa bảo thủ
giặc nào nhồi, thành chúng ta sao?

T.X.A.
14:10 – 15:34, 15-04 HB15 (2015)
& 16-4 HB15

VÒNG KIM CÔ
Trần Xuân An

vòng kim cô hay chíp điện tử?
siết quanh đầu hay cấy trong đầu?
biên Bắc, Biển Đông, nín nhường, cầm cự
bao lâu rồi? do đâu?

T.X.A.
14:10 – 15:34, 15-04 HB15 (2015)

Xem nguyên bản “Tự giải phóng” ngày 15-04 HB15:
cũng ở tài khoản Facebook của T.X.A.

http://www.tranxuanan-writer.net
http://www.txawriter.wordpress.com
http://www.facebook.com/tranxuanan.writer

Posted in Chưa phân loại | Thẻ: | Leave a Comment »

KÍNH GỬI YBOOK (NXB. TRẺ) VỀ 10 ĐẦU SÁCH BỊ “TỒN ĐỌNG”

Posted by Trần Xuân An trên 11.04.2015

hidden hit counter

 
.

TP.HCM., ngày 10-04-2015, lúc 14:20

Kính gửi Ban giám đốc YBook,

Sáng hôm qua, 09 tháng Tư, khi được phổ biến một số thông tin về YBook, đặc biệt là về “e-book thơ”, tôi có hỏi thêm:

1) Ngoài việc thực hiện e-book (sách điện tử) cho các tập thơ, Ybook còn mở rộng ra các thể loại khác như khảo cứu, tiểu thuyết, truyện ngắn, phê bình văn học trong buổi sáng nay hay không?

2) Việc biên tập (kiểm duyệt) e-book có thoáng hơn, nhẹ tay hơn so với sách in giấy hay không?

3) Nếu những tác phẩm (đầu sách) không qua được cửa kiểm duyệt (thực tế là có kiểm duyệt) thì Ybook có sẵn lòng và sẵn kho để lưu trữ cho các tác giả (nói chung) có sách bị rơi vào tình trạng không được cấp giấy phép xuất bản sách điện tử, nhằm bảo vệ bản quyền cho các tác giả ấy hay không?

Tôi cũng đưa ra trường hợp cụ thể của bản thân tôi: Trần Xuân An hiện đã có đến mười đầu sách riêng chưa in thành sách in giấy được, có lẽ năm đầu sách trong số đó đã hay sẽ không vượt qua được cửa kiểm duyệt (nên không có giấy phép xuất bản), và năm đầu sách còn lại có thể sẽ được duyệt cho in nhưng tôi lại thiếu ấn phí.

Ban Giám đốc trả lời câu hỏi 1: Có mở rộng ra cho các thể loại sách, chứ không riêng gì thơ. Và trả lời câu 2: Việc biên tập và kiểm duyệt đối với sách e-book cũng như sách giấy. Đồng thời, trả lời câu hỏi 3: Có sẵn kho lưu trữ bản thảo sách bị không vượt qua cửa kiểm duyệt được.

Tôi đành nói: Vậy xin gửi Ybook cả mười đầu sách (chỉ mới công bố trên báo chí in giấy, điện tử và trên web cá nhân của tôi: http://www.tranxuanan-writer.net/dang-ki-ban-quyen). Nói chung là mười đầu sách ấy thuộc dạng chưa in thành sách in giấy được vì hai lí do kể trên. Mong được xuất bản thành sách e-book và được phát hành (với chi phi thực hiện e-book vốn rẻ về giá thành hơn sách giấy). Nếu có một ít đầu sách không thể vượt qua cửa kiểm duyệt thì xin Ybook lưu trữ để giúp tôi giữ bản quyền (quyền tác giả). Dĩ nhiên số đầu sách bị “kẹt” này không được may mắn để Ybook phát hành. Nói ví von là những đứa con (đầu sách) không có giấy khai sinh (giấy phép xuất bản) thì cũng không phải là con hoang…

Đại diện Ban Giám đốc (có mặt ban giám đốc Ybook và Phó Giám đốc NXB. Trẻ ngồi ở đó) trả lời: Đồng ý, kể cả việc lưu trữ số đầu sách bị kẹt kiểm duyệt.

Có phải nội dung cuộc trao đổi của cá nhân bản thân tôi với Ban giám đốc Ybook chỉ gọn ghẽ là như vậy không, thưa các anh, các chị trong Ban giám đốc Ybook và Ban giám đốc Nxb. Trẻ cùng các nhân viện, quý khách mời có mặt sáng hôm qua?

Xin mạnh dạn ghi lại ở tài khoản Facebook của Ybook như trên.

Xin cảm ơn.

Trân trọng,
Kính ghi,
Trần Xuân An
ĐT.: 0908 803 908 & (08) 38453955

Facebook:

1) MONG NẠN ĐẠO VĂN (ĂN CẮP VĂN) SẼ BỊ CHẶN ĐỨNG, BỊ TRUY TỐ THẬT NGHIÊM MINH.
2) MONG NHỮNG ĐẦU SÁCH BỊ KẸT KIỂM DUYỆT SẼ ĐƯỢC CHÍNH THỨC XUẤT BẢN (lời mong ước này không nhằm vào loại sách dâm ô, đồi trụy hiện đang nhan nhãn ở nhiều hiệu sách).

.
http://www.tranxuanan-writer.net
http://www.txawriter.wordpress.com
http://www.facebook.com/tranxuanan.writer
.

Posted in Chưa phân loại | Leave a Comment »

Hòa giải dân tộc: MÌNH VÀ TA, MỘT NỖI NIỀM XIN HÁT MÃI

Posted by Trần Xuân An trên 04.04.2015

hidden hit counter

 
.

Hòa giải dân tộc:
MÌNH VÀ TA,
MỘT NỖI NIỀM XIN HÁT MÃI
Trần Xuân An

khi làm thơ về đỏ
không quên vàng, bi ca

(thoát tám mươi năm uất
thuở thế giới chia ba…
nước dọc lìa, ngang cắt
đều phải dựa gần xa)

thương vàng và quý đỏ
trong sử mỗi quê nhà.

T.X.A.
13:30 – 14:50, 03-4 HB15 (2015)

FACEBOOK:
https://www.facebook.com/notes/tran-xuan-an/minh-va-ta-mot-noi-niem-xin-hat-mai-tho-tran-xuan-an/1559764607630818?pnref=story

Thanhchan Nguyen, Ngô Vưu, Lê Hứa Huyền Trân và 11 người khác thích điều này.

Trần Huệ Hiền Phải chi bảy mươi năm trước. Đừng đỏ cũng đừng vàng. Một màu xanh…xanh ngát. Trãi dài khắp quê hương…
23 giờ · Thích

Trần Xuân An Lich sử thế giới trước và sau Đệ nhị thế chiến (1939-1945) nó thế, nên nước mình và nhiều nước khác cũng bị rơi vào tình huống ấy.
23 giờ · Thích

Trần Huệ Hiền Nhưng nếu Mao Trạch Đông không toàn thắng ở lục địa năm 1949 thì tình hình chính trị Việt Nam có thể khác không anh?
23 giờ · Thích

Trần Xuân An Lich sử thế giới trước và sau Đệ nhị thế chiến (1939-1945) nó thế, nên nước mình và nhiều nước khác cũng bị rơi vào tình huống ấy. Thế giới chia ba: phát-xít, cộng sản, tư bản; rồi chia hai: cộng sản (đỏ), tư bản (vàng)
23 giờ · Thích

Trần Xuân An Nhìn về lịch sử, không thể đặt giả thiết được. —- Chính vì Mao thắng Tưởng ở TQ, thành lập CHNDTQ., 1949, Mỹ mới viện trợ cho Bảo Đại, thông qua thực dân Pháp. Mỹ lợi dụng Pháp để chống cộng.
23 giờ · Thích

Trần Huệ Hiền Anh mới nói đến phần khách quan bối cảnh lịch sử nhưng chưa nói đến phần chủ quan nhận thức của lãnh đạo chính trị Việt Nam lúc bấy giờ. Trong cái thế giới phân cực đó, ông Lý Quang Diệu, ông Mandela…vẫn tìm một lối đi riêng cho dân tộc mình, một lối đi tránh bớt chết chóc giết nhau…
23 giờ · Thích

Trần Xuân An Hồ Chí Minh (NAQ.) theo phe Cộng sản từ 1920. Phong trào CS. ở nước ta có từ những năm sau đó. Xô-viết Nghệ -Tĩnh 1930 là dấu mốc. Nói chung là phong trào CS ở VN. khá mạnh, thuở đó Đảng CSVN. là lực lượng duy nhất có hậu thuẫn ở nước ngoài. Vì Việt Minh là lực lượng có tiềm lực ít nhiều, Mỹ lại là đồng minh với Liên Xô chống phát-xít, nên Mỹ hỗ trợ Việt Minh để chống Nhật, tuyên bố độc lập, 1945. —- Về địa chính trị, VN lại gần kề Trung Quốc cộng sản (1949). —- Các đảng phái chống Pháp khác lại bị Việt Minh tiêu diệt hết. —- Bấy giờ, chỉ còn Việt Minh là mạnh thôi.
22 giờ · Đã chỉnh sửa · Thích

Trần Huệ Hiền E rất rõ giai đoạn này nhưng muốn đặt lại vấn đề tại sao những nhà chính trị VN lúc ấy lại để VN từ từ rơi vào thế biến VN thành chiến trường cho hai khối ý thức hệ đánh nhau. Tầm nhìn của họ? Họ giáo điều? Hoang tưởng? Hay còn do đặc tính dân tộc…ngoài những tác động khách quan của bối cảnh lịch sử
22 giờ · Thích

Trần Xuân An HCM lỡ theo Liên Xô rồi, vì thuở 1920, không có nước nào ủng hộ chống thực dân hết, chỉ có Liên Xô thôi. Thực chất Liên Xô muốn bành trướng ảnh hưởng, nên ủng hộ phong trào độc lập dân tộc ít nhiều (sau mục tiêu đấu tranh giai cấp). —- Lỡ theo CS. mất rồi, nên từ 1946 đến 1948, HCM. gửi nhiều thư cho Mỹ, Mỹ không trả lời, vì Mỹ sau khi cùng Liên Xô đánh tan phát-xít Đức, Ý, Nhật thì kình chống nhau (Tư bản > < Cộng sản). Mỹ là tư bản, làm sao ủng hộ HCM được. —- Nói vắn tắt là HCM lỡ theo CS nên phải theo luôn, vì không còn con đường nào khác.
22 giờ · Thích

Trần Xuân An Vả lại, Mỹ rất thực dụng chủ nghĩa. Mỹ lợi dụng Việt Minh để chống phát-xít, rồi lợi dụng Bảo Đại, chủ yếu là thực dân Pháp, tiếp đến lại lợi dụng Thiên Chúa giáo (Ngô Đình Diệm) để chống cộng. Từ 1972, Mỹ lợi dụng Trung Cộng để chống Liên Xô. —- Hai mục tiêu lớn của Mỹ là chống Phát-xít và chống Cộng sản. Mỹ rất lợi dụng chủ nghĩa vì 2 mục tiêu đó.
22 giờ · Đã chỉnh sửa · Thích

Lanhx Tran Làm kẻ thù của Mỹ thì nguy hiem roi, còn lien minh voi Mỹ là da quyet dinh chọn cho mình mot so phan, vì Mỹ khong có bạn bè!
22 giờ · Bỏ thích · 1

Trần Xuân An Mao Trạch Đông, Đặng Tiểu Bình … cho đến Tập Cận Bình cũng chỉ vì quyền lợi của nước Trung Quốc mà thôi. Nó có kể gì sự tan rã của phong trào cộng sản thế giới! Chính TQ. cộng sản lợi dụng Miền Bắc nước ta để đánh Mỹ, ghìm Mỹ, và cũng muốn Mỹ – Xô đánh nhau, hòng “tọa sơn quan hổ đấu, nhằm hưởng lợi. Gần đây, TQ. luôn nói vì đại cục (ngầm ý nhân danh phe cộng sản) để thực hiện tham vọng “đường 9 vạch”. — Bản chất Trung Hoa thì VN mình quá rõ từ thời cổ đại đến nay.
21 giờ · Thích

Trần Xuân An Mỹ cũng vì chính quyền lợi của nước Mỹ, chống sự đe dọa của Phát-xít, Cộng sản và vì sự tồn tại và phát triển của tư sản Mỹ, của khối tư bản mà Mỹ đứng đầu
21 giờ · Thích

Lephuocsinh Lephuocsinh Không có Khối Tư Bản,chỉ có Khối Tự Do ! trước 1975,chúng ta vẫn nói “Chúng ta thuộc Thế Giới Tự Do” “Tư Bản” là Ngôn Từ “ngáo ộp” người Cộng Sản dùng để dể bề Trấn Áp!
21 giờ · Thích

Trần Xuân An Đúng là trong Khối Tư bản (hay Khối Tự do) thì mọi thành phần đều có quyền bình đẳng tiến thủ, phát huy, nhưng kẻ có tiền, có quyền thời nào cũng mua chuộc, lũng đoạn được, ngay cả chính quyền cũng bị. Có tiền mua tiên cũng được; đồng bạc đâm toạc tờ giấy. Thực chất trong xã hội tư bản chủ nghĩa, giới tài phiệt luôn tìm kiếm, mua chuộc và chiếm hữu quyền lực chính trị. Vấn đề là quyền dân chủ, nhờ đó mà không chế bớt… —- Tư bản có nghĩa là lấy quyền sở hữu tư nhân (về tư liệu tiêu dùng, tư liệu sản xuất) làm căn bản, nghịch nghĩa với cộng sản (nền tảng là tài sản chung: công hữu về tư liệu sản suất). Chủ nghĩa tư bản lại bao gồm đa nguyên chính trị, chấp nhận sự tồn tại của mọi hệ tư tưởng, nên gọi là chủ nghĩa tự do.
20 giờ · Thích

THẬP NGOẶC, ĐỎ, VÀNG,
KHỐI NÀO CŨNG THỰC DÂN

Từ hai cuộc Thế chiến (1914-1918; 1939-1945), thế giới đã có sự chia rẽ, đối đầu nghiêm trọng. Đó là thuở thế giới bị chia ra làm 3 khối: Phát-xít, Cộng sản, Tư bản; khối nào cũng có hành vi thực dân:

1) sáp nhập lãnh thổ nước yếu vào nước mạnh;
2) áp đặt chế độ chính trị (hay còn gọi là chính thể) nước mạnh vào nước yếu;
3) nước mạnh chiếm đóng nước yếu …

Thế chiến II kết thúc, 1945, lại diễn ra Chiến tranh lạnh trên toàn cầu, giữa hai khối: Cộng sản chuyên chính và Tư bản tự do.
Bi kịch của Việt Nam thuộc địa Pháp từ đó đã chuyển thành điểm nóng của Chiến tranh lạnh (1945-1991).

T.X.A.
(ngẫm lại và mở rộng một lời bàn luận vào 13 Tháng 4, 2015, lúc 6:47)

.

Hòa giải dân tộc (1994-1995)
—————————————————————-
Trần Xuân An
CHÉN RƯỢU
TRÀN BÔNG KHẾ TÍM

người lính già bâng khuâng đọc thơ
mái tranh chiều giọt từng bông khế tím
kẻ từ xứ giá băng
nhấp ráng hồng buồn lịm
tê tím những vì sao khuya khoắt Ca-li (*)

xưa vác tầm vông vạt nhọn ra đi
gửi lại quê nhà đứa con chưa biết mặt
ngày súng tắt
nơi rào tù tàn binh
giấu tím dòng nước mắt
ruột thịt lần đầu thấy nhau!

chuyện trò ngàn đêm, nào gặp gỡ đâu
dẫu cùng dưới mái tranh này
cùng mền khăn cơn sốt rét
mẹ thêm già nua giằng xé lòng mỏi mệt
bao bữa cơm bỏng lạnh
hiên chiều giọt tím rơi rơi

người lính già lại đăm đăm,
trơ trọi chơi vơi
thắp hương thương vợ
chạnh nhớ con trôi giạt
tiếng súng rền giấc mơ nửa đêm tỉnh giấc
sương tím nhem nhoè phong thư xa xôi

bây giờ, cha bên con
đều trầm lắng nỗi đời
bông khế rụng vào nền trời tím
sao tím vợi vời
tím nốt nhạc rưng rưng
khói nhang vờn tím
đứa con trở về nhìn cha
bâng khuâng chén rượu
tím chiều.

T.X.A.
1994
Rút từ tập thơ
LẶNG LẼ Ở PHỐ, Nxb. Trẻ, 1995
(in thay lời ngỏ ở tập KẺ BỊ NÉM VÀO BÃO, Nxb. Trẻ, 1995)

(*) California, một tiểu bang của Mỹ (USA.).

http://www.tranxuanan-writer.net
http://www.txawriter.wordpress.com
http://www.facebook.com/tranxuanan.writer
.

Posted in Chưa phân loại | Thẻ: | 1 Comment »

01-4 là NGÀY NÓI THẬT TRONG NGÔN NGỮ DỐI, TRẠNG, DÓC, KHOÁC

Posted by Trần Xuân An trên 04.04.2015

hidden hit counter

 
.

01-4 là NGÀY NÓI THẬT
TRONG NGÔN NGỮ DỐI, TRẠNG, DÓC, KHOÁC

Ngày này, ở Phương Tây, có lẽ là NGÀY CHO PHÉP NÓI DỐI, NÓI KHOÁC, NÓI DÓC, NÓI TRẠNG để xả bớt những căng thẳng trong 364 ngày khác của mỗi năm?

Ở Việt Nam mình, hình như nó có ý nghĩa là NGÀY CÓ QUYỀN NÓI LUNG TUNG MỌI CHUYỆN, THỰC – ẢO LẪN LỘN, nên mọi người có thể nói thật, nhất là nói thật về chính trị, mà không bị phiền hà?

Ở các nước khác, thiếu tự do tư tưởng, tự do ngôn luận, tự do báo chí, có lẽ nhân dân cũng tranh thủ mà CHỬI CHƠI, CHỬI GIỠN, CHỬI ĐÙA (như kiểu Trạng Quỳnh, ít nhiều như Bác Ba Phi và các truyện tiếu lâm chính trị hiện đại…), nhắm vào các thế lực hắc ám, đè đầu, bóp miệng nhân dân. Như vậy đó là NGÀY NÓI THẬT TRONG NGÔN NGỮ TRẠNG, DÓC, ĐÙA, TRONG NGÔN NGỮ NÓI DỐI NHƯNG CHO NGƯỜI NGHE BIẾT LÀ DỐI, NÊN CÓ THỂ CHUYỂN TẢI SỰ THẬT, TÂM TRẠNG THẬT. Do đó, ngày này thực chất là NGÀY NÓI THẬT (như TRẠNG QUỲNH CHỬI THẬT VUA LÊ CHÚA TRỊNH trong các mẩu truyện trạng của mình…), thật hơn 364 ngày kia trong mỗi năm.

————– 0o0o0o0o ————-

Nhưng tính T.X.A. chỉ ưng nói thật, nói đúng thôi, nên ngày ni T.X.A. im lặng (tịnh khẩu) và không viết chi hết.

T.X.A.
01-4 HB15 (2015)

Đã viết ở phần bàn luận của FB Ngô Vưu , sáng nay

Facebook:

http://www.tranxuanan-writer.net
http://www.txawriter.wordpress.com
http://www.facebook.com/tranxuanan.writer
.

Posted in Chưa phân loại | Thẻ: | Leave a Comment »